Trung Cộng Chỉ Cần Một Giờ Để Tấn Công Đánh Chiếm Sài Gòn từ đảo Chữ Thập
1) Mở bài
Trước kia các cơ quan truyền thông của nhà nước Trung Cộng cho biết họ đánh chiếm Việt Nam trong vòng 31 ngày nhưng mới đây, hồi cuối tháng giêng năm 2015, truyền thông nhà nước Trung Cộng lại đồng loạt đưa tin là họ sẽ tấn công đánh chiếm Việt Nam chỉ trong một tiếng đồng hồ mà thôi.
Phi cơ chiến đấu từ Trung Cộng tấn công Hà Nội chỉ trong một giờ và phi cơ chiến đấu từ đảo Vĩnh Thử (Việt Nam gọi là Đá Chữ Thập) chỉ cần một tiếng đồng hồ thì đã tấn công đánh chiếm thành phố Sài Gòn (HCM). Đảo Chữ Thập cách thành phố Sài Gòn 487km.
Trang mạng China.com cho biết họ đã hoàn thành việc “lấp biển vá trời” để mở diện tích bãi đá Chữ Thập lên tới 2.2 km2.
Trang mạng ChinaIRN đăng tải, đảo Đá Chữ Thập (Vĩnh Thử) là căn cứ quân sự quan trọng của họ có thể uy hiếp Philippines và Malaysia. Phi cơ chiến đấu Trung Cộng chỉ mất một giờ đồng hồ để tấn công đánh chiếm thành phố Sài Gòn.
Tóm lại, báo nhà nước Trung Cộng cho biết họ chỉ cần một tiếng đồng hồ để đánh chiếm Việt Nam, từ Hà Nội đến Sài Gòn.
2) Cớ sự vì đâu nên nổi?
2.1 Ra trận “không được nổ súng”
Thiếu tướng Lê Mã Lương tiết lộ thủ phạm tiếp tay cho Trung Quốc đánh chiếm đảo Gạc Ma của Việt Nam chính là đồng chí lãnh đạo cấp cao, Lê Đức Anh – Xem video của Lê Mã Lương:
Sự việc bắt đầu từ một màn kịch hải chiến đánh cuội ở Trường Sa ngày 14-3-1988 mà đảng Cộng Sản Việt Nam (CSVN) đã dâng các đảo cho quan thầy Trung Cộng. Sở dĩ gọi là đánh cuội là đưa quân ra trận bảo vệ lãnh thổ tổ quốc mà tuyệt đối cấm nổ súng vào người đồng chí vĩ đại là kẻ cướp Tàu khựa.
Sự thật này đã bị đảng CSVN giấu kín suốt 26 năm. Cho mãi đến ngày 14-6-2014, tại hội thảo Minh Triết Biển Đông, một thiếu tướng Việt Cộng là Lê Mã Lương, cựu giám đốc Bảo tàng Lịch sử Quân sự Việt Nam, đã tiết lộ: “Trước khi xảy ra trận hải chiến Trường Sa năm 1988, quân đội Việt Nam đã phải nhận lịnh “không được nổ súng” trong trường hợp Trung Quốc đánh chiếm Gạc Ma hay bất kỳ một đảo nào ở Trường Sa”.
Người ra lịnh đó là ủy viên Bộ Chính Trị đầy quyền lực là đại tướng Lê Đức Anh. Sau đó, tại cuộc họp Bộ Chính Trị, Nguyễn Cơ Thạch đập bàn và hỏi: “Ai ra lịnh cho quân đội không được nổ súng?” Vài tháng sau, Nguyễn Cơ Thạch bị gạt bỏ tất cả mọi quyền lực và bị loại ra khỏi Bộ Chính Trị.
Tài liệu Việt Cộng cho biết, đại tướng csVN Lê Đức Anh đã “đi đêm” với Trung Quốc dẫn tới kết quả là Hội nghị Thành Đô ngày 4-9-1990, Việt Nam thỉnh cầu xin được làm một khu tự trị trong đại gia đình các dân tộc Trung Quốc.
Sau đó, thời Nông Đức Mạnh, một quan chức Bộ Ngoại giao đề nghị, nên yêu cầu Trung Quốc cho phép được đến đảo Gạc Ma để trục vớt xác ba chiếc tàu bị bắn chìm và tìm hài cốt của 64 bộ đội. Nghe xong, Nông Đức Mạnh liền đáp: “Cứ để họ nằm đó thì có sao đâu?”
2.2 Thi đua chiếm đảo
Hồ Chí Minh, Phạm Văn Đồng bán nước có văn tự là tờ giấy bán trao tay được ký ngày 14-9-1958. Hành động bán nước được lập lại vào đầu năm 1988.
Quần đảo Trường Sa của Việt Nam bị xem là đảo vô chủ nên không có hành động bảo vệ chủ quyền trước việc Trung Cộng xâm chiếm 5 đảo ở Trường Sa.
Khi Trung Cộng chiếm 5 đảo thì Việt Cộng làm ngơ, bèn ra tay tranh thủ chiếm đảo của mình, sự tranh đua chiếm đảo xem như một cuộc thi đua chiếm một quần đảo vô chủ. Mạnh ai nấy chiếm.
1). Đầu năm 1988, Hải quân Trung Cộng (HQ/TC) bắt đầu chiếm các đảo theo thứ tự ngày giờ như sau:
1. Ngày 31-1-1988. HQ/TC chiếm bãi Đá Chữ Thập (Vĩnh Thử)
2. Ngày 18-2-1988, chiếm đảo Châu Viên
3. Ngày 20-2-1988, chiếm Ga Ven
4. Ngày 28-2-1988, chiếm đảo Huy Cơ
5. Ngày 23-3-1988, chiếm Xu Bi.
Như vậy, TC chiếm 5 đảo và bãi.
2). Hải quân CSVN đóng quân 6 đảo của mình
1 – Ngày 26-1-1988, HQ/CSVN chiếm đảo Đá Tiên Nữ
2 – Ngày 5-2-1988, chiếm đảo Đá Lát
3 – Ngày 6-2-1988, chiếm đảo Đá Lớn
4 – Ngày 18-2-1988, chiếm đảo Đá Đông.
5 – Ngày 27-2-1988, chiếm đảo Tốc Tan
6 – Ngày 2-3-1988, chiếm đảo Núi Le.
Như vậy, trong cuộc thi đua chiếm đảo, CSVN thắng lợi vẻ vang vì đã chiếm được 6 đảo, trong khi đó TC chỉ chiếm có 5 đảo mà thôi.
Việc thi đua chiếm đảo tự nó mang ý nghĩa là Hải quân nước nào có mặt ở đảo nào, thì đảo đó thuộc chủ quyền của quốc gia đó.
Hành động thi đua chiếm đảo, tự nó đánh mất chủ quyền của VN trên quần đảo Trường Sa. Cũng như nhà của mình, mà kẻ địch vào chiếm phòng khách, thì mình chạy đi chiếm nhà bếp, địch chiếm phòng ngủ, thì mình chiếm nhà tắm, cầu tiêu…
2.3 Hải chiến đánh cuội năm 1988
Tài liệu CQ-88 (Chủ Quyền 88) ghi lại như sau: (nguyên văn)
“Lúc 19h ngày 11-3, tàu HQ 604 rời cảng ra đảo Gạc Ma để thực hiện nhiệm vụ CQ-88. Lúc 9h ngày 13-3 HQ 604 của thuyền trưởng Vũ Phi Trừ và HQ 505 của thuyền trưởng Vũ Huy Lễ được lệnh tiến đến đảo Gạc Ma và Cô Lin. Hai phân đội công binh (70 người) thuộc trung đoàn công binh 83 chia ra 4 tổ chiến đấu (22 người) thuộc lữ đoàn 146 do lữ đoàn phó Trần Đức Thông chỉ huy.
Sau khi hai tàu 604 và 505 thả neo đậu được 30 phút thì tàu hộ vệ Trung Quốc từ Đá Huy Cơ chạy về phía Gạc Ma. Hai bên cách nhau 500m.
Đến 17h ngày 13-3, tàu Trung Quốc áp sát vào 604 và dùng loa gọi sang. Tuy bị uy hiếp, hai tàu 604 và 505 vẫn kiên trì giữ neo. Trong khi đó tàu Trung Quốc cơ động chạy chung quanh đảo Gạc Ma.
Trước tình hình căng thẳng Bộ Tư lệnh Hải quân ra chỉ thị cho Trần Đức Thông, Vũ Huy Lễ, Vũ Phi Trừ cố giữ neo để bảo vệ hai đảo Gạc Ma và Cô Lin. Tiếp theo đó, Bộ Tư lệnh HQ/VN chỉ thị cho lực lượng công binh cấo tốc tiến hành dùng thuyền nhỏ chở vật liệu xây dựng lên đảo ngay trong đêm 13-3.
Đồng thời lữ đoàn 146 bí mật đổ bộ lên cắm cờ VN và chia làm 4 tổ chiến đấu để bảo vệ đảo.
Lúc đó, Trung Quốc phát loa yêu cầu VN rút ra khỏi đảo Gạc Ma. Thiếu úy Trần Văn Phương cùng hai chiến sĩ Nguyễn Văn Lanh và Nguyễn Văn Tư được cử lên bảo vệ cờ VN được cắm trên bãi.
Lúc 6h ngày 14-3, bọn Trung Quốc thả ba thuyền nhôm chở 40 người đổ bộ lên đảo. Bọn TQ dựa vào thế đông tiến đến giật cờ. Lập tức, thiếu úy Trần Văn Phương, hạ sĩ Nguyễn Văn Lanh anh dũng xông ra giật cờ lại. Bọn Trung Quốc láo xược, hung hãn dùng lê đâm, và đâm hạ sĩ Nguyễn Văn Lanh nhiều nhát bị trọng thương. Thiếu úy Trần Văn Phương xông ra cứu bạn, lập tức bị bọn TQ bắn chết.
Trước khi tắt thở Trần Văn Phương hô to: “Thà hy sinh chớ không chịu bị mất đảo. Hãy để cho máu của mình tô thắm lá cờ truyền thống của HQ/VN” (Ngưng trích)
2.4 Ai giết thiếu úy Trần Văn Phương và 63 bộ đội?
Hạ sĩ Nguyễn Văn Lanh bảo vệ cờ tổ quốc bằng tay không và bị đâm bằng lưỡi lê, vì có súng mà bị cấm bắn vào đồng chí vĩ đại Trung Cộng. Thiếu úy Trần Văn Phương có súng mà cũng không được bắn vào kẻ cướp, chỉ lo xông ra cứu bạn và cũng bị cho ăn đạn ngủm củ tỏi. Chết oan chết ức, chết tức chết tối nên được phong là liệt sĩ có công bảo vệ tổ quốc bằng tay không. Quân đội nhân dân anh hùng vô địch đã đánh thắng giặc Pháp, đánh tơi tả đế quốc sừng sỏ nhất thế giới, khiến cho Mỹ cút, ngụy nhào. Đỉnh cao trí tuệ của đảng CSVN là niềm ước mơ của loài người tiến bộ trên thế giới. Nhiều người ước mơ rằng sau một đêm, sáng dậy được trở thành người Việt Nam để hưởng cái vinh quang của đảng CSVN.
Ba chiến hạm bị bắn chìm, 64 bộ đội bị giết vì có lịnh cấm nổ súng của Bộ Chính Trị đảng CSVN.
Vậy chính đảng CSVN đã giết bộ đội của mình và tội lớn nhất là cắt đất dâng biển của tổ quốc cho bọn Tàu khựa. Bán nước.
Trong trận hải chiến đánh cuội ngày 14-3-1988, CSVN xác nhận lịnh cấm nổ súng trong việc tố cáo Trung Cộng với thế giới là: “Hải Quân Trung Quốc đã tấn công và tàn sát những người lính công binh không võ trang và đã chiếm đảo Gạc Ma vào ngày 14-3-1988. (The Chinese Communist Naval Forces attacked and murdered unarmed Vietnamese troops of Army Corp of Engineers, and occupied the Spratly Island on 3-14-1998)
Chính Việt Cộng đã xác nhận lịnh cấm nổ súng khi cho thế giới biết là bộ đội VN không có võ trang. (Unarmed troops)
3) Chiến lược gậm nhấm lần lần của Trung Cộng
3.1 Tổng quát về chiến lược
Trong 20 năm nữa, căn cứ quân sự của Trung Cộng sẽ rải ra khắp Biển Đông.
Ngày 25-12-2014, tờ Inquirer của Philippines đưa tin, một học giả an ninh người Hoa cho biết, “Toàn cầu đã lột mặt nạ chiến lược kiểm soát vùng biển châu Á-Thái Bình Dương của Trung Quốc. Đó là leo thang mở rộng vùng kiểm soát một cách âm thầm, gậm nhấm lần lần hơn là tiến hành một cuộc đụng độ quân sự lớn.
TS Alexander L. Vuving (Vũ Hồng Lâm), một giáo sư của Trung tâm Nghiên cứu về An ninh châu Á-Thái Bình Dương tại Honolulu, Hawaii, đã bình luận trên trang mạng Commentators về chiến lược gậm nhấm lần lần của Trung Quốc ở Biển Đông, mục đích cuối cùng là làm chủ vùng biển hình lưỡi bò mà hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa nằm trong đó.
TS Vuving cho biết đó là chiến thuật “cát lát xúc xích salami” và xử dụng thủ đoạn “ngoại giao cây gậy nhỏ” (small-stick diplomacy) với các nước láng giềng.
3.2 Ba yếu tố thực hiện chiến lược gậm nhấm lần lần
1). Thứ nhất. Tránh đụng độ võ trang càng nhiều càng tốt. Cuộc đụng độ chỉ có thể thực hiện khi có lợi thế.
2). Thứ hai. Bắc Kinh tìm cách chiếm những vị trí quan trọng ở Biển Đông kể cả chiếm một cách lén lút, nếu không được thì dùng một cuộc xung đột rất hạn chế.
3). Thứ ba. Trung Quốc sẽ dùng những vị trí chiến lược quan trọng đó làm trung tâm hậu cần để triển khai sức mạnh.
Trong hải chiến Trường Sa năm 1988, Trung Quốc đã chiếm đá Chữ Thập, là vị trí tốt nhất để kiểm soát đường vận tải hàng hải đi qua Biển Đông.
Mới đây, tuần san quốc phòng IHS Janes (Anh Quốc) đã công bố hình ảnh rõ nét đường băng và sân đậu dài 3,000m và rộng 300m cho máy bay.
Bãi đá Chữ Thập kết hợp với đảo Subi, Ga Ven, Gạc Ma và Châu Viên, từ đó có thể kiểm soát một vùng biển rộng lớn và tuyến đường hàng hải quan trọng đi qua Biển Đông.
Về phần phía đông Trường Sa, tức là phía tây Philippines thì Trung Quốc đã chiếm đảo Vành Khăn (1994) và chiếm bãi cạn Scarborough (2012).
TS Vuving giải thích, đảo Phú Lâm ở Hoàng Sa cùng với đá Chữ Thập, đá Vành Khăn và bãi cạn Scarborough đã tạo thành một chùm sao 4 điểm với bán kính 250 hải lý, có thể theo dõi toàn bộ Biển Đông.
3.3 Biện pháp ngăn chặn Biển Đông trở thành ao nhà của Bắc Kinh
Biện pháp ngăn chặn là một thách thức đối với Việt Nam. Cụ thể là VN phải cho tàu chiến của Mỹ và của Nhật được xử dụng cảng Cam Ranh và Đà Nẵng để quân đội Mỹ và Nhật có thể tuần tra Biển Đông.
Hơn nữa, cần phải có một liên minh gồm Ấn Độ, Philippines, Mỹ, Nhật để có khả năng ngăn chặn một cách có hiệu quả chống lại chiến lược của Trung Quốc.
Việt Nam có làm được hay không, đó là vận mệnh của dân tộc. Nếu CSVN cứ ôm khư khư 16 chữ vàng và 4 tốt, cam kết không liên minh với một nước này để chống lại một nước khác, thì đó là số phận bi đát mà đảng CSVN mang đến cho dân tộc.
4) Truyền thống bán nước của đảng Cộng Sản Việt Nam
Đảng CSVN thời Hồ Chí Minh-Phạm Văn Đồng đã bán nước có văn tự. Giấy bán trao tay ký ngày 14-9-1958.
Đảng Cộng Việt Nam thời Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười Phạm Văn Đồng, Lê Đức Anh đã cắt đất dâng biển làm mất tiêu 5 đảo ở Trường Sa năm 1988 và xin làm khu tự trị trong đại gia đình các dân tộc Trung Quốc ngày 3 và 4-9-1990 tại Thành Đô, Tứ Xuyên.
Đảng CSVN thời Lê Khả Phiêu, do cha nội này ham mê tửu sắc, bị sập bẫy mỹ nhân kế nên phải dâng vùng biển Vịnh Bắc Bộ và thác Bản Giốc cho bọn khựa.
Đảng CSVN ở các thế hệ sau, dâng tài nguyên của dân tộc cho quan thầy khựa.
Trong chuyện Kiều, chỉ có một thằng bán tơ đã làm tan nát gia đình Thúy Kiều. Thực tế ngoài đời của Việt Nam thì có cả chục thằng bán nước đã làm điêu đứng một dân tộc, một đất nước.
Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống mãi quốc cầu vinh đã để lại tiếng thối ngàn đời cho mai sau.
5) “Trung Quốc tuyên bố chủ quyền không phải để chơi”
Trung Quốc ngang nhiên tuyên bố chủ quyền trên vùng biển hình lưỡi bò ở Biên Đông không phải để chơi. Mà đã từng bước âm thầm và công khai thực hiện một cách nhịp nhàng những biện pháp như sau:
1. Bắt đầu chiếm các đảo ở Hoàng Sa và Trường Sa
2. Cấm ngư dân Việt Nam đánh cá gần các khu vực của chúng. Bắt giam người, tịch thu ngư cụ và tài sản, giam người đòi tiền phạt vì vi phạm lịnh cấm vào vùng biển của họ. Bỏ chạy thì bị bắn cháy tàu, chết người.
3. Cấm Việt Nam thăm dò mỏ dầu khí. Cắt dây cáp và đuổi tàu ra khỏi khu vực cho là thuộc chủ quyền của họ.
4. Thiết lập cơ quan hành chánh Tam Sa để quản lý các đảo.
5. Đưa giàn khoan HD-981 đến để xác định vùng biển thuộc chủ quyền của họ.
6. Xây dựng các đảo nhân tạo để lập các căn cứ quân sự, xây đường băng và hải cảng nước sâu cho phi cơ và tàu chiến. Lập các kho hậu cần, giàn phóng hỏa tiễn, đài radar…
Tất cả những hành động đó nhằm ba mục đích như sau:
1. Xác định chủ quyền của họ.
2. Kiểm soát Biển Đông, chế ngự các nước tranh chấp trong khu vực, kiểm soát tuyến đường hàng hải quan trọng đi qua Biển Đông.
3. Đặt mọi việc đã rồi. Gạo đã nấu thành cơm, ngăn chặn những tuyên bố chủ quyền trên vùng biển tranh chấp.
Trước những hành động này, CSVN chỉ biết họp báo, để cho anh cán bộ phát ngôn hạng bét lên tiếng phản đối. Lãnh đạo đảng xin gặp Tập Cận Bình để năn nỉ ỷ ôi, thề thốt. Cam kết, ca bài “con cá”…nhưng bị từ chối. Nhục nhã thân phận.
6) Chống Trung Quốc bằng sức mạnh của ý chí chớ không phải bằng vũ khí.
6.1 Sức mạnh của ý chí mà Việt Nam không có
Thiếu tướng Lê Văn Cương, nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu Chiến lược thuộc Bộ Công an, đã có 44 năm nghiên cứu về Trung Quốc. Trả lời phỏng vấn của ký giả Mặc Lâm, đài Á Châu Tự Do (RFA), cho biết: “Phải chống Trung Quốc bằng sức mạnh của ý chí. Phải có bản lĩnh chính trị, phải có quyết tâm chính trị.
Ý chí của người dân qui tụ vào 90 triệu người. Đấy là sức mạnh vô địch mà TQ phải nể, không thể muốn làm gì thì làm, được đâu”.
Ý kiến của ông tướng Việt Cộng này chỉ dựa vào nguyên tắc của lý thuyết, nhưng trên thực tế thì làm gì có được sức mạnh đó được.
Trước hết, cái não trạng của lãnh đạo đảng còn u mê trong thân phận nô tỳ của Hán ngụy thì làm thế nào mà vận động được quần chúng để có sức mạnh tổng hợp của Hội nghị Diên Hồng chống giặc.
90 triệu con người hiện nay là những hạt cát vụng, rời rạc mang nặng tính vô cảm, chết ai nấy bỏ của chủ nghĩa “Mackeno” (Mắc kê no-mặc kệ nó).
Trong vụ giàn khoan HD-981, một số trí thức phải thở dài buộc miệng buông một câu nặng nề: “Tàu thì lạ mà hèn hạ thì quen”.
Như thế thì làm sao có được ý chí giữ nước?.
6.2 “Chạy đua vũ khí thì 1,000 năm nữa Việt Nam cũng không theo kịp Trung Quốc”
Thiếu tướng Lê Văn Cương cho biết: “Chúng ta thiếu ý chí, chính cái này mới quan trọng chớ chạy theo vũ khí thì 1,000 năm nữa, Việt Nam vẫn không bì kịp Trung Quốc được. Chỉ có mấy chiếc tàu ngầm, không đủ sức răn đe đâu. Không ăn thua gì cả. Tàu ngầm tên lửa không có ý nghĩa gì cả”.
Thiếu tướng Cương nhấn mạnh: “Năm 938 Ngô Quyền dành được độc lập trong trận Bạch Đằng lúc đó sức mạnh của nhà Tống là hai mươi mà VN chỉ có một.
Cái trận Như Lý của Lý Thường Kiệt năm 1077, khi ấy phương bắc là 30 mà ta chỉ có 1. Trận Xương Giang, Chí Linh, năm 1426, Lê Lợi-Nguyễn Trãi khi ấy triều đại rực rỡ nhất TQ là 30, mà ta chỉ có 1 nhưng vẫn thắng. Đấy là chưa nói đến trận đánh quân Thanh năm 1789 của Nguyễn Huệ. Đánh cho không còn cái lai quần của quân Thanh, khi ấy nhà Thanh ghê gớm lắm mà ta vẫn thắng cơ mà. Cho nên hiện nay không phải ta thiếu vũ khí, mà là thiếu ý chí và thiếu con người dũng cảm”.
7) Thiếu tướng công an csVN Lê Văn Cương đề xuất một giải pháp cho Việt Nam
7.1 Chỉ trích quan điểm về chủ nghĩa Cộng Sản của Nguyễn Phú Trọng
Thiếu tướng Lê Văn Cương cho biết, hiện tại hai nước Cộng Sản Trung Hoa và Việt Nam không còn dính dáng một chút xíu nào về chủ nghĩa của hai thằng Tây râu xồm và trán sói, Các Mác và Lê Nin cả.
Công nhân làm chủ nhà máy, giai cấp vô sản quản lý đất nước chỉ còn là trò hề, tào lao, khiến cho người nào mở miệng ra nói về nó điều cảm thấy mắc cỡ miệng. Hai thằng Tây đó đâu có chủ trương nước Cộng Sản lớn đánh chiếm nước CS nhỏ như Trung Cộng với Việt Nam đâu.
7.2 Về một giải pháp có hiệu quả
Về một giải pháp hữu hiệu nhất cho Việt Nam, ông nói: “Thật ra mà nói thì thế này, cứ chơi bài ngửa, chỉ liên minh với Mỹ thôi, chứ ASEAN như một bị khoai tây chẳng ý nghĩa gì đâu. Nga bây giờ cũng đang khốn nạn đừng hy vọng gì ở Nga nữa, lợi ích của họ là tối thượng. Ấn độ thì ốc mang mình ốc chưa nổi nữa, thì làm sao? Duy nhất trên hành tinh này chỉ có mình Mỹ thôi. Mở rộng quan hệ hợp tác với Mỹ, mở toang cánh cửa ra. Phải tiến tới quan hệ Mỹ Việt mà trên là bạn bè dưới liên minh, cứ nói thẳng như thế.
Trung Quốc rất sợ Mỹ. Trên hành tinh này Trung Quốc chỉ sợ Mỹ thôi. Bây giờ cho ăn kẹo, Bắc Kinh cũng không dám đụng tới Mỹ, vì đụng tới Mỹ là tự sát. Bản chất của họ là dọa nạt cưỡng bức những kẻ yếu, chứ còn đối với kẻ mạnh như Mỹ thì cho họ ăn kẹo chocolate họ cũng không dám đụng tới Mỹ, vì đụng tới Mỹ là tự sát.
Nói thẳng với Trung Quốc: “Việt Nam không liên minh với Mỹ để chống Trung Quốc, nhưng chúng tôi cần sức mạnh của Mỹ để răn đe mọi thế lực ngoại bang muốn xâm lược Việt Nam.
Nhà nước chơi bài ngửa với dân, công khai và minh bạch, với thế giới thì cũng như thế”.
Thiếu tướng Cương nói rõ, Việt Nam không thể liên minh với ASEAN, Ấn Độ và Nga. Chỉ có Mỹ mà thôi.
Ông Lý Quang Diệu (Lee Kuan Yew) cũng có ý nghĩ như thế: “Chỉ có kẻ ngu mới đi chống Mỹ”.
7.3 Những thiếu sót của giải pháp nêu trên
Nhận xét của ông Cương về Trung Cộng thì có thể đúng nhưng cho rằng Việt Nam cần phải liên minh với Mỹ để giữ nước thì rất khó thực hiện. Bất khả thi.
1) Cái sai thứ nhất.
Đảng CSVN đã đưa đất nước VN vào thời kỳ Bắc thuộc lần thứ năm từ lâu rồi. Đâu còn quyền tự do lựa chọn con đường nào khác hơn là khu tự trị của chính quyền TƯ ở Bắc Kinh.
Để lừa bịp nhân dân, đảng CSVN đã lăng xăng tiến hành hợp tác với nước này, nước kia như Philippines, Malaysia, Ấn Độ. Bị người khổng lồ là Trung Cộng bạt tai, đá đít bèn đi hợp tác với mấy đứa con nít, yếu kém nhất là Philippines. Vì thế quan thầy Trung Cộng mới bỏ qua cho, vì không làm nên trò trống gì.
CSVN sợ quan thầy Trung Cộng nên cứ luôn luôn ca bài “con cá” (con cá sống nhờ nước, em sống được là nhờ Trung Quốc vĩ đại) 16 chữ vàng và 4 tốt. Nhìn qua hình ảnh của các lãnh đạo đảng luôn luôn ở trong tư thế khom lưng cúi đầu, cụ thể là hình của Nông tổng bí thư và Trương chủ tịch nước dưới đây.
Tóm lại, bị lệ thuộc về kinh tế, lệ thuộc về chính trị, về chiến lược quân sự, lệ thuộc toàn diện…bị cấy sinh tử phù, bị tròng cái vòng kim cô trên đầu cho nên Việt Nam vô phương cục cựa.
2) Cái sai thứ hai
Là cái đám thái thú Hán ngụy. Đối với đảng CSVN, việc liên minh với Mỹ còn khó hơn lên trời nữa vì cái đám Hán ngụy đã bán linh hồn cho Hán tặc.
Hơn nữa tình báo Hoa Nam đông như rươi, đã lềnh khênh khắp mọi nơi, từ trung ương đến hạ tầng cơ sở, chỉ cần đặt một câu hỏi như Nguyễn Cơ Thạch thì bị cho ra rìa ngay. Nặng hơn một chút là cho ăn phóng xạ như Nguyễn Bá Thanh chẳng hạn.
Tóm lại, ông thiếu tướng này ở trong đảng mà không thấy được bản chất của lãnh đạo đảng thì thật là một thiếu sót to lớn.
8) Việt Cộng vẫn còn tùng phục TrungCộng
8.1 Không dám hó hé nửa lời
Chiến dịch kích động chủ nghĩa dân tộc chống Việt Nam đồng thời đe dọa Việt Nam là do cơ quan truyền thông nhà nước, thế mà CSVN vẫn không dám lên tiếng, dù nửa lời.
Theo tiếu tướng Cương thì Phạm Bình Minh phải gởi công hàm cho người đồng nhiệm là Vương Nghị yêu cầu không nên đưa những tin tức như vậy lên các cơ quan truyền thông vì nó làm sức mẻ 16 chữ vàng và 4 tốt giữa hai nước.
Thế nhưng Phạm Bình Minh không dám làm. Không dám hó hé nửa lời. Vẫn còn tùng phục Trung Cộng.
8.2 Trung Cộng là chỗ dựa của đảng Cộng Sản Việt Nam
Chỗ dựa duy nhất để đảng Cộng Sản Việt Nam tồn tại là Trung Cộng. Câu nói bình dân ngắn gọn bao hàm đủ nghĩa là: “Đi với Trung Cộng thì mất nước. Đi với Mỹ thì mất đảng”. Mất đảng thì bị nhân dân trừng trị về nhiều tội: về lịch sử gây nợ máu với nhân dân, tội bán nước, tội tham ô…là những trọng tội, đáng chết. Nguyễn Minh Triết thú thật: “Bỏ điều 4 hiến pháp là tự sát”.
Đâu có ai ôm tài sản khổng lồ do tham nhũng mà đi chết đâu?. Anh phải sống. Sống để hưởng thụ và để tiếp tục tham nhũng.
9) Việc Nguyễn Phú Trọng được mời sang thăm Mỹ
9.1 Mời lơi, mời xả giao
Ngày 13-2-2015, truyền thông trong nước loan tin, Nguyễn Phú Trọng được mời sang thăm Mỹ trong năm nay.
Đó là trong cuộc điện đàm giữa John Kerry với Phạm Bình Minh, ngoại trưởng Mỹ cho biết, “chính phủ” Mỹ mời Nguyễn Phú Trọng sang viếng Hoa Kỳ trong năm nay. Các nhà phân tích nêu nhận xét, đó chỉ là “mời lơi”, mời xả giao thôi. Truyền thông trong nước đưa tin chỉ để đánh bóng chuyến thăm Trung Cộng của Nguyễn Phú Trọng do Tập Cận Bình triệu tập mà thôi. Vì sao phải đánh bóng? Đó là trước đây, trong vụ giàn khoan HD-981, Nguyễn Phú Trọng xin gặp mà Tập Cận Bình bỉ mặt, không tiếp.
Các nhà quan sát kiểm nhận thì thấy Bộ Ngoại giao Mỹ, Đại sứ Mỹ ở Hà Nội và ngay cả Đại sứ Ted Osius và cả truyền thông quốc tế cũng im lặng.
Nếu ông John Kerry thật sự muốn mời thì phải nói là Tổng thống Obama muốn mời, chớ không nói “chính phủ” vì ở Mỹ, chính phủ là không ai cả.
9.2 Nếu Mỹ muốn mời thì Nguyễn Phú Trọng không phải là người được mời
Vì ông này đang ở thế yếu trong đám lãnh đạo, sắp bị cho về vườn khi hết nhiệm kỳ cuối năm 2015.
Người đang ở thế mạnh là Nguyễn Tấn Dũng nhưng trong tình trạng đấu đá nhau trong nội bộ và yếu tố tác động của Trung Cộng, việc thắng bại chưa biết ngã ngũ ra sao, cho nên Mỹ dè dặt không mời ai cả, mặc dù Tổng Thống Obama có chương trình sang thăm Việt Nam trong năm nay.
10) Trung Cộng không khoanh tay đứng nhìn
Các nhà quan sát cho biết, Trung Cộng sẽ không khoanh tay đứng nhìn Việt Nam từng bước tách rời ra khỏi quỹ đạo của họ.
Lịnh trừng phạt bằng những cú đánh thép mà CSVN đã nếm mùi trước kia. Do đó, CSVN phải cân nhắc sức chịu đựng đến mức độ nào, chịu nổi hay không?
Bài học trước kia rất tàn bạo và vô cùng khủng khiếp. Từ cái bàn, cái ghế đến nồi niêu soong chảo, cái chén, đôi đũa đều bị đập phá tan tành. Phụ nữ VN bị hãm hiếp rồi cắt vú, mổ bụng…
11) Kết luận
Việt Nam hiện nay đang đối diện với sự đe dọa nghiêm trọng của lực lượng quân sự Trung Cộng từ đảo Hải Nam xuống Hoàng Sa, Trường Sa, để giữ VN luôn luôn là một khu tự trị của chính quyền TƯ ở Bắc Kinh mà đảng CSVN đã thỉnh cầu ở Hội nghị Thành Đô năm 1990. Đồng thời chia chác tài nguyên ở Biển Đông.
Vì đâu đến nông nổi này?
Đó là do truyền thống bán nước của đảng CSVN đã tạo ra. Đã rước voi về vầy mả tổ, cõng rắn về cắn gà nhà. Đã nhận giặc làm cha.
Nhiều giải pháp đề nghị “thoát trung” nhưng rất khó thực hiện. “Đi với Tàu thì mất nước, đi với Mỹ thì mất đảng ”Thà mất nước hơn mất đảng”
Đảng Cộng Sản Việt Nam thật đúng là tội đồ của dân tộc Việt Nam.
Chủ trương bán nước còn được lưu truyền “Các vua Hùng có công dựng nước, đức Trần Hưng Đạo có công giữ nước để bác cháu ta tha hồ bán nước”.
Trúc Giang
Minnesota USA