Thơ của một tử sĩ Miền Bắc khuyết danh

Lời người post: Không phải đăng bài thơ này để khơi dậy lòng thù hận mà để nhìn lại “tâm trạng đích thực” của một con người Việt Nam ở một thời dân tộc lâm vào cảnh binh đao, lầm than máu lửa. Có nên có cuộc chiến đó không?  Ai gây đau thương tang tóc sẽ chuốc lấy nhân quả trên đời!  Thế hệ hôm nay muốn được sống trong tự do, nhân bản và sáng tạo.
Nói về một bài thơ của một thời: Bài thơ sau đây mang tựa đề “Bài Thơ Gửi Mẹ” nhặt được từ túi áo một “Bộ Đội Cụ Hồ” miền Bắc tử trận tại chiến trường miền Nam năm 1969. Trong hồi ký của anh Bộ Đội này, người ta còn biết anh là con của bà Trần Thị Phấn ở tỉnh Hải Dương. Bài thơ nầy đã được đăng trên báo chí Việt Nam Cộng Hòa và các đài phát thanh thường phát giọng ngâm hằng ngày. Bài thơ không tên của tác giả, được một thường dân miền Nam mến thương cảnh ngộ và ghi lại.
Lúc bấy giờ Bộ Chiêu Hồi Việt Nam Cộng Hòa thường hay cho máy bay dùng loa phóng thanh thanh “ngâm bài thơ này” để làm công việc chiêu hồi người người trong hàng ngũ cán binh CS trở về hàng ngũ quốc gia.
Lúc ấy, không ai biết xuất xứ bài thơ, có người đồn đãi cho đó là tác giả Chu Tử  và cho rằng vì Nhà văn Chu Tử làm bài thơ này nên bị Việt Cộng ám sát bắn hụt bị trọng thương ở cổ.
Cũng giống nhu bài thơ “Hai Sắc Hoa Ti Gôn”  tác giả TTKH,  gần 2/3 thế kỷ vẫn còn là ẩn số tác giả.

Bài thơ gửi Mẹ

Từ buổi con lên đường xa mẹ 
Theo anh em sang Lào rồi dấn bước vào Trung.
Non xanh núi biếc chập chùng
Sớm nắng biển, chiều mưa rừng gian khổ.

Tuổi thanh xuân cuộc đời như hoa nở
Vì hòa bình đâu ngại bước gian nguy.
Mấy tháng trời, ngày nghỉ đêm đi
Giày vẹt gót áo sờn vai thấm lạnh.

Có những chiều Trường Sơn núi rừng cô quạnh
Mẹ hiền ơi con chợt nhớ quê mình.
Khói lam chiều, giàn mướp lá lên xanh
Con bướm nhỏ mái đình xưa, ôi nhớ quá!

Vào nơi đây tuy đất người xa lạ
Nhưng miền Nam vẫn cùng một quê hương.
Vẫn hàng dừa xanh, vẫn những con đường
Vẫn hương lúa ngọt ngào. Tiếng tiêu gợi nhớ

Ðã qua buổi ban đầu bỡ ngỡ.
Con nhìn ra nào giải phóng gì đâu?
Buổi chợ đông vui, đồng lúa xanh màu
Mái chùa cong buông hồi chuông tín mộ

Lớp học tưng bừng những đàn trẻ nhỏ
Ðang nhịp nhàng vui hát bản đồng ca.
Và sau vườn luống cải đã vàng hoa
Ðàn bướm nhỏ rủ nhau về hút mật.

Xóm dưới làng trên niềm vui ngây ngất
Sao người ta bắt con phải đốt xóm phá làng.
Phải gài mìn gieo tang tóc thương đau
Ðã nhiều lần tay con run rẩy.

Khi gài mìn để phút sau bỗng thấy
Xác người tung và máu đổ chan hòa.
Máu của ai? Máu của bà con ta
Máu của người như con như mẹ…

Ðêm hôm ấy mắt con tràn lệ
Ác mộng về, con trằn trọc thâu canh”.

Khuyết Danh  

Facebooktwitterpinterestlinkedinmail

Sáng Lập Đảng

Nguyễn Thái Học người Sáng Lập Việt Nam Quốc Dân Đảng

Tìm Bài Theo Tháng

Tự Điển Hỏi Ngã Tiếng Việt