Nhân Giáng Sinh 2009 Viết Về Bang Giao Vatican-Việt Cộng
Bình luận gia Lý Đại Nguyên nói về bang giao giữa Vatican và Cộng Sản Việt Nam nhân ngày lễ Giang Sinh 2009
NHÂN LỄ GIÁNG SINH 2009 VIẾT VỀ
BANG GIAO VATICAN – VIỆTCỘNG
Lý Đại Nguyên
Trước và sau cuộc hội kiến ngày 11/12/09 của Nguyễn Minh Triết, chủ tịch nhà nước Việtcộng với Đức giáo hoàng Benedict thứ 16 tại Vatican, dư luận trong, ngoài Việtnam và cả thế giới đều quan tâm đặc biệt về việc: Liệu đây có phải là dịp để Nhà nước Việtcộng và Toà thánh Vatican thiết lập quan hệ ngoại giao toàn diện với nhau hay không? Nếu việc đó xẩy ra trong lúc này, kẻ được lợi là ai và người thua thiệt nhất là người nào? Đặt vấn đề hơn thua, được lợi, thiệt hại trong ngày lễ hội vui mừng đầy tình yêu thương của nhân loại này, quả là không phải phép. Nhưng đối với truyền thống của quý tín hữu Kitôgiáo, vào ngày Chúa Giáng Sinh, vốn có lời Thiênsứ rằng: “Vinh danh Chúa Cả trên trời, Bình an dưới thế cho người thiện tâm”. Vậy chẳng thể không phân biệt giữa ‘kẻ ác tâm’ và ‘người thiện tâm’ ở giữa thế giới vô thường đối đãi này. Người thiện tâm thì được chúc phúc. Kẻ ác tâm thì bị nguyền rủa. Mà trên thế giới hiện nay, cả nhân loại đều nhìn nhận rằng: Những kẻ ác tâm gian dối có quán tính và thành hệ thống bậc nhất, không ai khác hơn là bọn cộngsản vô thần và chế độ độc đảng, độc tài, độc ác Xã Hội Chủ Nghĩa, hiện còn tồn tại ở 5 nước, trong đó có Việtnam.
Giới cầm quyền Việtcộng, là một bọn mất tính người, vô văn hóa, vô đạo đức, vô tâm đạo, vô liêm sỉ, phi dân tộc. Coi dân là đối tượng để chúng tham những bóc lột. Coi nước là món quà dâng hiến cho ngoại bang để đổi lấy quyền lực thống trị. Coi tôn giáo là mối đe dọa đối với sinh mạng chính trị của chúng. Bởi vậy, bọn họ không từ bỏ bất cứ thủ đoạn tàn độc nào mà không tiêu diệt các tôn giáo. Tiêu diệt không nổi thì chúng tìm cách dùng luật lệ để trói buộc các tôn giáo vào trong khuôn khổ ‘xin cho’ của “Pháp Lệnh Tín Ngưỡng, Tôn Giáo, ban hành ngày 18/06/2004. Hiện nay các tôn giáo được nhà nước Việtcộng cho sinh hoạt công khai tại Việtnam, đều phải đặt dưới quyền lãnh đạo của Cộng Đảng, phải nằm trong Mặt Trận Tổ Quốc, do Ủy Ban Tôn Giáo Chính Phủ trực tiếp điểu khiển.
Theo tinh thần đó thì các tôn giáo tại Việtnam hiện nay chỉ còn là các Hiệp Hội, không có tư cách pháp nhân của tôn giáo, được tự do sinh hoạt độc lập với chính quyền, như các tôn giáo trong chế độ Dân Chủ, ở đó quyền tự do tín ngưỡng là bất khả xâm phạm. Các tôn giáo hoàn toàn độc lập với chính quyền. Các giáo hội có tư cách pháp nhân về lãnh đạo giáo dân, quản trị tài sản và tự do truyền đạo…Hiện nay, ở Việtnam, tuy một số tôn giáo được Việtcộng thừa nhận, nhưng quyền tự do tôn giáo bị hạn chế nghiêm ngặt, các giáo hội, cũng như toàn dân không có quyền “Tư Hữu Ruộng Đất”. Nên những tài sản đất đại của các giáo hội đã bị Việtcộng tịch thu, hay mượn tạm, đều không được hoàn trả. Trường hợp tranh chấp giữa Giáo Hội Thiên Chúa Giáo Việtnam với nhà nước Việtcộng đã thường xuyên diễn ra ở Hànội, Thái Hà, Tam Tòa, Huế, Nha Trang, Sàigòn, Vinh Long, Đàlạt…cuối cùng Việtcộng đều nhân danh quyền “Công Hữu Ruộng Đất” của cái chế độ cộng sản ăn cướp, chiếm dụng hết. Thế nên việc thiết lập bang giao bình thường toàn diện giữa Giáo Hội Vatican với Nhà Nước Việtcộng còn nhiều trở ngại về cả tinh thần và thực tế không dễ gì vượt qua.
Nếu chỉ với tư cách một quốc gia, Vatican dễ dàng thiết lập quan hệ ngoại giao với Việtcộng, dù khác chế độ. Nhưng ngoài tư cách một quốc gia, Vatican còn là một tôn giáo hoàn vũ. Giáo dân của Giáo Hội này có mặt khắp nơi trên thế giới, ở cả các nước có quan hệ ngoai giao và không, hoặc chưa có. Các giáo dân ở các nước, ngoài là công dân của nước mình, còn là con chiên của Vatican. Chính vì vậy, khi một chế độ như Việtcộng, còn duy trì chủ nghĩa cộng sản vô thần, độc tài toàn trị, không công nhận quyền tự do tôn giáo, quyền tự do tư hữu, không tôn trọng nhân quyền, chưa dân chủ hóa chế độ, mà Vatican vội thiết lập bang giao toàn diện với họ, tức là công nhận cái chế độ đầy ‘Ác Tâm’ đó, rồi trao cả linh hồn và xác các con chiên Việtnam của mình vào tay ma quỷ. Trong trường kỳ lịch sử, nếu làm vậy, Thiên Chúa Giáo tại Việtnam sẽ tự đánh mất vị trí tôn giáo chính của mình trong cộng đồng tôn giáo dân tộc.
Vì toàn dân Việtnam hiện nay, đều khát khao tự do dân chủ nhân quyền. Không thiếu gì tu sĩ, giáo dân Thiên Chúa Giáo, đang cùng với các tôn giáo dân lập khác, với các nhà trí thức, văn nghệ sĩ và thanh niên, quyết liệt đấu tranh, chịu hy sinh gian khổ, chịu khủng bố, tù đầy, nhằm giải thoát quốc dân và dân tộc khỏi chế độ độc tài, tàn ác, phi nhân, cam tâm làm đầy tớ cho bọn bành trướng Bắckinh, kẻ thù truyền kiếp của Việtnam. Mà thế lực có thể giải trừ Quốc Nạn Độc Tài và Nô Lệ TrungCộng cho Việtnam hiện nay, Quốc Dân trông vào nơi các tôn giáo ở Việtnam và áp lực của Quốc Tế. Nếu tất cả cùng nhắm vào công việc duy nhất là tranh dòi Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền cho Việtnam, và chống Trungcộng xâm lược thì Việtcộng không còn cầm cự được lâu nữa. Viêtcộng biết rõ điều đó, nên năm 2007 cho Nguyễn Tấn Dũng, thủ tướng, năm nay 2009, cho Nguyễn Minh Triết, chủ tịch nước Việtcộng sang Lamã gặp Đức Giáo Hoàng với hy vọng thiết lập bang giao song phương toàn diện giữa Vatican và Việtcộng. Nhưng chỉ đạt được những lời hứa. Nguyễn Minh Triết tuyên bố: “Chúng tôi đang làm việc để khai mở quan hệ ngoại giao với Vatican”. Về phía Vatican thì: “Tòa thánh cầu mong những vấn đề còn tồn đọng có thể sớm được giải quyết”.
Chắc Vatican chẳng sao quên, việc tổng thống Mỹ, George W, Bush, tháo bỏ quy chế CPC, ban quy chế PNTR, cho Việtnam vào WTO, để rồi Việtcộng lật lọng tiếp tục đàn áp tôn giáo…Sau khi Nguyễn Tấn Dũng gặp Giáo Hoàng thì chúng bắt linh mục Nguyễn Văn Lý và các nhà đối lập. Đồng thời mở ra một phong trào lấn chiếm đất đai của nhà thờ làm công viên. Trong kế hoạch tạo điều kiện giúp cho Mỹ tháo bỏ Việtnam ra khỏi danh sách “các nước cần quan tâm đặc biệt về vấn đề tôn giáo” CPC, Việtcộng đã mời Tăng Đoàn Làng Mai và thiền sư Nhất Hạnh nhiều lần về Việtnam thuyết giảng. Nhưng khi ảnh hưởng của phương pháp tu Làng Mai ăn sâu vào giới thanh niên, kết quả có 400 tăng ni trẻ theo về tu viện Bát Nhã Lâm Đồng để tu học, khiến Việtcộng phải núp dưới dạng côn đồ lưu manh, xuống tay đánh đuổi Tăng, Ni ra khỏi chùa. Đồng thời cấm Giáo Hội Phật Giáo nhà nước, không được chứa chấp. Đây rõ ràng là vụ đàn áp tôn giáo một cách trắng trợn. Nếu Việtnam chưa có Dân Chủ đích thực, mà Vatican đã bang giao với Việtcộng thì cũng khó tránh khỏi phải nhìn cảnh đau lòng đối với Giáo Dân Việtnam của mình như trên.
Little Saigon ngày 22/12/2009.