Cộng Sản Việt Nam bán nước cầu vinh!

Từ ngày cướp chính quyền, cái gọi là “Cách mạng mùa Thu năm 1945”, Hồ Chí Minh và đảng CSVN là một tập đoàn bán nước cho Đại Hán xâm lược Bắc Phương để cầu vinh, những chứng từ hình ảnh dưới đây minh chứng việc làm của đảng CSVN khiếp nhược, hèn nhát. Đối với người dân thì hà hiếp chiếm từng khu nhà, từng thướt đất, nhưng đối với ngoại bang thì cúi đầu dâng hiến hàng ngàn cây số vuông biên giới, hàng vạn vùng đất biển và cả hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa cho tập đoàn Cộng Sản Trung Hoa.

Cộng Sản Việt Nam bán nước cầu vinh

Lịch sử dân tộc Việt Nam hơn 4000 năm, cha ông ta đã bao lần đánh bại xâm lăng Tàu Hán Bắc Phương giữ gìn từng tất đất của bờ cõi. Lịch sữ dân tộc Việt có lúc thịnh lúc suy, nhưng anh hùng dân tộc thời nào cũng có do đó từ ngàn xưa hai vị nữ lưu Trưng Trắc, Trưng Nhị đã từng đánh bại quân của Mã Viện, đến đời cha ông những tấm gương hy sinh lẫm liệt, những câu nói của anh hùng dân tộc còn vang vọng đâu đây nhắc nhỡ con cháu luôn đề phòng giặc Bắc Phương. Hùng khí ngút trời Nam của các tiên liệt làm cho quân Nguyên, quân Thanh, quân Mông Cổ hồn phiêu phách tán. Lịch sử dân tộc còn vang vọng lời răng của tiền nhân:

– Năm 938 Ngô Quyền đánh bại Bắc Phương trên sông Bạch Đằng trận đánh toàn thắng của dân tộc Việt chống đồng hóa của giặc Phương Bắc, chiến đấu giành độc lập dân tộc, chấm dứt Bắc Thuộc kéo dài 1117 năm (179 TCN – 938).

– Năm 1282, Trần Nhân Tông anh dũng chỉ đạo cuộc chiến của giặc Bắc Phương Nguyên Mông, vua dặn rằng “Các người chớ quên, chính nước lớn mới làm những điều bậy bạ, trái đạo. Vì rằng họ cho mình cái quyền nói một đường làm một nẻo. Cho nên cái họa lâu đời của ta là họa Tàu Hán. Chớ coi thường chuyện vụn vặt xảy ra trên biên ải. Các việc trên, khiến ta nghĩ tới chuyện khác lớn hơn. Tức là họ không tôn trọng biên giới qui ước. Cứ luôn luôn đặt ra những cái cớ để tranh chấp. Không thôn tính được ta, thì gậm nhấm ta .Họ gậm nhấm đất đai của ta, lâu dần họ sẽ biến giang san của ta từ cái tổ đại bàng thành cái tổ chim chích.Vậy nên các người phải nhớ lời ta dặn:

“Một tấc đất của tiền nhân để lại, cũng không được để lọt vào tay kẻ khác”.
Ta cũng để lời nhắn nhủ đó như một lời di chúc cho muôn đời con cháu.“

Vua Trần Nhân Tông triệu tập Hội Nghị Diên Hồng cùng toàn dân chống giặc năm 1284, phong Trần Quốc Tuấn làm Hưng Đạo Đại Vương chống giặc Nguyên Mông. Hưng Đạo Đại Vương lưu truyền đời sau với cầu nói bất hủ “đầu tôi chưa rơi xuống đất, xin bệ hạ đừng lo” ….Giặc bắc phương một lần nữa bị Hưng Đạo Vương đánh cho một trận tan tành trên sông Bạch Đằng dẹp ý đồ bành trướng của Nguyên Mông.



“Dẫu mạnh yếu có lúc khác nhau Song hào kiệt đời nào cũng có”


(Trái: Tượng Vua Lê Lợi 1385-1433. Phải Nguyễn Trãi 1380 – 1442)

Ngày 20-09 năm Đinh Mùi (1427) Lê Lợi chém chết kiêu tướng Liễu Thăng, kết thúc cuộc kháng chiến 10 năm chống quân Tàu xâm lược của quân Minh giành lại độc lập cho dân tộc. Trận chiến lịch sữ tại Chi Lăng còn vang vọng đời sau. Trong giai đoạn này Bình Ngô Đại Cáo của Nguyễn Trãi có câu “Dẫu mạnh yếu có lúc khác nhau, Song hào kiệt đời nào cũng có”

“Đánh cho dài tóc, đánh cho để răng đen”

(Quang Trung 1753-1792)

Ngày 05 tháng Giêng Kỷ Dậu (1789) trận đánh lịch sữ thần tốc của vua Quang Trung quyét sạch 20 vạn quân Thanh ra khỏi bờ cõi nước ta với lời thề son sắc “Đánh cho dài tóc, đánh cho để đen răng”, “Đánh cho sử tri nam quốc anh hùng chi hữu chủ”

Bao nhiêu gương anh hùng bất khuất trời Nam, bao nhiêu xương máu của tiền nhân hy sinh để gìn giữ giang sơn gấm vóc. THẾ NHƯNG, đảng CSVN chỉ làm chủ đất nước có 62 năm họ đã CĂT XÉN, NHƯỜNG BIỂN, BÁN NƯỚC cho giặc Tàu.

Ông cha ta oanh liệt chống kẻ thù Phương Bắc như thế còn đảng CSVN thì bán nước cầu vinh:

Từ khi đảng CSVN nắm quyền năm 1945, họ đặt quyền lợi của đảng Cộng Sản lên trên quyền lợi tổ quốc, nhận giặc làm “anh” cho nên đảng CSVN đã lần lượt dâng biển hiến đất cho Trung Cộng như sau:

Âm thầm để Trung Cộng xâm lấn biên giới:

Khi ông Hồ Chí Minh về đặt bản doanh tại hang Pak-Bó, lúc đó vì muốn được sự an toàn và được bao che của Trung Cộng nên ông Hồ Chí Minh đã cho rằng phần lãnh thổ có hang Pak-Bó thuộc về Trung Quốc. Có như thế, phi cơ Pháp không thể vượt biên giới để ném bom những căn cứ địa của đảng CSVN. Cũng vào thời đó, Đảng CSVN có nhiều chiến khu gần vùng biên giới khi phi cơ Pháp đến oanh tạc thì Trung Quốc hô lên là lãnh thổ của họ, phía ông Hồ im lặng, về sau này Trung Cộng chiếm luôn mà Hà Nội không có một phản ứng nào cả. Đây có phải chăng là hành động âm thầm bán nước.

Công khai ký Công Hàm công nhận Hoàng Sa và Trường Sa thuộc Trung Quốc:

– Ngày 4/9/1958 Trung Quốc tuyên bố phần lãnh hải của Trung Quốc là 12 hải lý.
– Ngày 14/09/1958 ông Hồ Chí Minh và Bộ Chính Trị Cộng Sản Hà Nội ra lệnh cho ông Phạm Văn Đồng với danh nghĩa Thủ Tướng Chính Phủ Nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa ký Công Hàm tán thành tuyên bố của Trung Cộng.

Theo Công Hàm này thì đảng CSVN chấp nhận “bản đồ” mà Trung Cộng đòi hỏi phần chủ quyền của họ (xin xem bản đồ và công hàm đính kèm) trong đó lãnh thổ Trung Quốc bao gồm hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa và phần lãnh hải của Trung Quốc phía Tây sát với bờ biển miền Trung và Bắc Việt Nam. Phía Đông trải dài tới Phi Luật Tân và phía Nam sát với Mã Lai và Nam Dương. Như vậy thì lãnh hải Việt Nam bị ép sát vào thềm lục địa và mất vùng đặc quyền kinh tế rộng 200 hải lý. Vùng biển bị mất này chứa nhiều mỏ dầu khí và tài nguyên hải sản vô tận đã nuôi sống dân tộc ta tự bao đời.

 

(Hình trái, bản đồ có 9 gạch vàng là chu vi vùng biển Trung Cộng đòi hỏi bao gồm hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Hình phải là công hàm của Hồ Chí Minh chỉ đạo Phạm Văn Đồng ký nhận bản đồ trên)

Im lặng,quay đi khi Trung Cộng tấn công Hoàng Sa tháng 1/1974:

Ngày 17 tháng 1, 1974 khi Hải Quân Việt Nam Cộng Hòa, chống lại sự xâm lăng của Trung Cộng trên đảo Hoàng Sa, thì CSVN giữ thái độ im lặng đồng tình với sự xâm lăng của Trung Cộng.

Trong trận chiến này, hải quân VNCH đã bị Trung Cộng bắn chìm chiến hạm HQ-10 sau khi đã hạ hai chiến hạm của Trung Cộng, nhưng cuối cùng vì thế yếu, nên phải rút lui. Sự can đảm của các chiến sĩ Hải Quân VNCH bảo vệ tổ quốc một cách ngoan cường dù biết rằng không thể đương đầu với lực lượng hùng hậu của Hải Quân Trung Cộng, nhưng đã anh dũng chiến đấu bất khuất theo gương cha anh chống Tàu xâm lược.

(Soái hạm HQ-10 của quân Việt Nam Cộng Hòa anh dũng hy sinh bảo vệ Hoàng Sa tháng 1 năm 1974)

Giữ im lặng, cúi đầu, bưng bít tin tức khi Trung Cộng xâm lăng Hoàng Sa năm 1988 và bắn chết ngư phủ Việt nam trên vùng biển tổ quốc

Năm 1988, Trung Cộng lại một lần nữa đánh chiếm quần đảo Trường Sa, Trung Cộng đã giết chết 80 bộ đội Hải Quân Việt Nam. Lúc đó, đảng CSVN lại dấu nhẹm việc này, không công khai cho quân chúng biết.

Trong khoảng thời gian 2004 và 2005 Hải Quân Trung Cộng đã bắn chết ngư phủ Việt Nam, nhưng đảng CSVN vẫn làm ngơ và không có một hành động ngoại giao cụ thể nào để bênh vực cho quyền lợi của ngư dân Việt Nam, quay đi trước quân thù giết chết lương dân đây là hành động của một chính quyền khiếp nhược.

Lén lút ký Hiệp Ước biên giới Việt-Trung, cắt xén đất cho Trung Cộng:

– Ngày 30/12/1999 Hiệp Ước ký giữa CSVN và Trung Quốc.
– Ngày 29/4/2000 Quốc Hội Trung Quốc thông qua.
– Ngày 9/6/2000 quốc hội CSVN thông qua.
– Ngày 27/12/2001 Việt Nam làm lễ cắm mốc biên giới mới.

Theo sự tìm hiểu các tài liệu thì phía CSVN nhượng cho Trung Quốc 789 cây số vuông (Km2) dọc theo biên giới hai tỉnh Cao Bằng và Lạng Sơn, và theo những tài liệu trong nước đưa ra thì Việt Nam mất 720 cây số vuông (cả hai tài liệu đều cho thấy phần hiến đất lớn hơn cả lãnh thổ Singapore). Ở tỉnh Cao Bằng có nơi nhường đất sâu gần 50 cây số (Km) sát tới hang Pak-Bó (nơi mà Hồ Chí Minh dùng làm cứ địa đầu tiên của đảng CSVN) . Còn tại Lạng Sơn thì nhượng vùng đất phía bắc sông Kỳ Cùng trong đó có Ải Nam Quan. Nếu chúng ta mở Internet trên trang Web Việt Nam, tài liệu mới nhất của đảng CSVN cho rằng “Lãnh thổ Việt Nam khởi từ cây số Zero (0) từ phía Bắc”. Cây số Zero (0) này chính là số năm (5) ngày trước – có nghĩa là từ Ải Nam Quan vào sâu 5 km đã thuộc về Trung Quốc. Ngày 28/01/2002 Ông Lê Cung Phụng Thứ Trưởng Ngoại Giao của CSVN trả lời phóng viên VASC Orient đã xác nhận “Mục Nam Quan nay thuộc về Trung Quốc”.


(Hình  trái, Ải Nam Quan trước khi ký hiệp định biên giới 12/1999. Hình phải, sau khi ký biên giới Việt Nam là Mục Nam Quan từ cây số Zero)

Lén lút ký hiệp định phân định lãnh hải Vịnh Bắc Việt, nhường biển cho Trung Cộng:

Ngày 25/12/2000 ông Trần Đức Lương chủ tịch nhà nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam đã ký Hiệp Định phân chia lãnh hải trên Vịnh Bắc Bộ. Cũng theo ông Lê Cung Phụng Thứ Trưởng Ngoại Giao Việt Cộng trả lời phỏng viên VASC Orient ngày 28/01/2002 thì “chúng ta (Việt Nam) 53.2% và Trung Quốc 46.8%”. Căn cứ vào Hiệp Ước Brévié đã ký giữa Pháp và Nhà Thanh vào năm 1887 về vịnh Bắc Việt thì Trung Quốc 38% và Việt Nam 62%. Như vậy năm 2000, CSVN đã ký nhường thêm gần 8.8% lãnh hải vịnh Bắc Việt tương đương gần 11,000 km2, và lãnh hải của Trung Cộng nay chạy sâu tận đảo Bạch Long Vỹ.

Trong khoảng thời gian 2004 và 2005 Hải Quân Trung Cộng đã bắn chết ngư phủ Việt Nam, nhưng đảng CSVN vẫn làm ngơ và không có một hành động ngoại giao cụ thể nào để bênh vực cho quyền lợi của ngư dân Việt Nam, quay đi trước quân thù giết chết lương dân đây là hành động của một chính quyền khiếp nhược.

(Bản đồ phân định lãnh hải Việt Nam mất 11,000 Km2)

 

Phản ứng chiếu lệ khi Trung Cộng thành lập huyện Tam Sa để quản lý hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa

Đã đến lúc Trung Cộng muốn kết thúc chiếm đảo Hoàng Sa và Trường Sa bao vây mắt trước của Việt Nam, họ ngang nhiên công bố thành lập huyện Tam Sa tại Hải Nam để sáp nhập hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa vào lạnh thổ của họ. Nhà cầm quyền CSVN chỉ phản ứng chiếu lệ, run sợ không dám ra mặt chống đở sợ mất chiến ghế quyền lực không có chỗ dựa để củng cố.

62 năm CSVNcầm quyền so với chiều dài lịch sử dân tộc 4000 năm qúa ngắn ngũi, CSVN đã để mất bao nhiều phần giang sơn gấm vóc của tổ quốc không còn nghi ngờ gì nữa, không thể bào chữa được nữa: Cộng Sản Việt Nam là tập đoàn bán nước cầu vinh.

 

Sáng Lập Đảng

Nguyễn Thái Học người Sáng Lập Việt Nam Quốc Dân Đảng

Tìm Bài Theo Tháng

Tự Điển Hỏi Ngã Tiếng Việt