Tin “đó đây xì xào” về cái chết của Trần Đại Quang
Chuyện một “chóp bu” Cộng Sản Việt Nam (CSVN) chết “đột tử” thường xẩy ra trong hầu hết các đời Tổng Bí Thư của đảng CSVN. Từ cái chết chỉ vì đòi làm vợ “bác Hồ” của cô Nông Thị Xuân 24 tuổi, bị tên Bộ Trưởng Công An Trần Quốc Hoàn hiếp xong rồi đánh vỡ sọ kéo ra đường cho là bị tai nạn xe hơi, đến cái chết gần đây nhất của Nguyễn Bá Thanh sau khi mới nói với đàn em “tau có chi mô” rồi chết đột tử v.v.. Thì chuyện đột tử của Trần Đại Quang chẳng có chi là lạ. Chỉ lạ là thế giới đang quan tâm đến một người “đứng đầu” đất nước Việt Nam có cái chết bởi loại virus hiếm (rare virus).
Bàn ra tán vào từ trong ra ngoài nước cũng có nguyên do của nó – vì những người chết theo quy luật “sinh, lão, bệnh, tử” như Hồ Chí Minh, Lê Duẩn, Lê Đức Thọ… chẳng ai màng một giọt mực nói đến làm gì. Chỉ bàn chăng là bàn đến cả một thời thất nhân ác đức của họ… Cái chết Trần Đại Quang có nhiều bàn tán “thiên hạ sự”:
Trần Hung (Hưng hay Hùng?) có bài ai oán về “Lộ trình cái chết Trần Đại Quang liên quan đến Biển Đông và Núi Pháo”
Vậy là nguyên thủ quốc gia của Việt Nam là Trần Đại Quang đã đi chầu Diêm Vương. Sau đây xin lược trích lại lộ trình xuống mồ của trùm cộng sản này để thấy sinh mạng của chóp bu cộng sản Việt Nam hoàn toàn do tình báo Hoa Nam định đoạt.
1) Trước khi đặt chân đến Hà Nội vào ngày 18/6/2017, tên tướng Phạm Trường Long – Phó chủ tịch Quân ủy Trung Ương Trung Cộng đã đến Tây Ban Nha sau đó bay thẳng tới Hà Nội để gọi là tổ chức “giao lưu quốc phòng biên giới”.
Tại Hà nội, khi gặp Trần Đại Quang, Phạm Trường Long đã ngang ngược tuyên bố “Biển Đông là của Trung Cộng từ thời cổ đại”, sau đó hắn ta ra lịnh cộng sản Việt Nam phải hủy bỏ hoạt động dò tìm dầu khí tại các lô 118 (ngoài khơi Quảng Nam – Quảng Ngãi) và lô 136-3 (đông nam Vũng Tàu 200 hải lý). Bị Quang khước từ, Phạm Trường Long xô ghế bỏ về nước.
Không lâu sau đó, vào khoảng cuối tháng 7/2017, hai chóp bu cộng sản Việt Nam là chủ tịch nước Trần Đại Quang và Thường trực ban bí thư Đinh Thế Huynh đã “trúng độc” phải sang Nhật cấp cứu.
Trong lúc Quang và Huynh “mất tích” thì ngày 27/7/2017, phía công tykhai thác dầu Repsol của Tây Ban Nha xác nhận chính thức đã ngừng việc khoan dầu ở một khu vực ngoài khơi Việt Nam.
Như vậy việc đầu độc Trần Đại Quang và Đinh Thế Huynh đã rõ và thủ phạm là ai cũng đã rõ. Chính là bọn Hoa Nam đang hỗ trợ cho Nguyễn Phú Trọng thông qua sự tiếp tay của tên Tô Lâm vì Tô Lâm cay cú Trần Đại Quang vụ việc từ chối phong hàm Đại tướng cho hắn ta và những toan tính, oán thù khác nữa.
Có thể do Trần Đại Quang, với tay nghề tình báo hoặc đã được một thế lực ngầm nào đó báo tin đang bị đầu độc nên đã nhanh chân thoát ra khỏi vùng nguy hiểm sớm hơn Đinh Thế Huynh một bước vì vậy mức độ nhiễm độc của Quang thấp hơn Huynh nên sau khi được Nhật cấp cứu Quang đã tái xuất giang hồ còn Huynh bặt vô âm tín cho đến nay không biết còn sống hay đã chết.
2) Cách đây đúng sáu ngày, tức vào ngày 15/9/2018, Trần Đại Quang vẫn còn nói năng mạch lạc khi chủ trì Phiên họp thứ sáu Ban chỉ đạo Cải cách Tư pháp Trung ương tại Hà nội.
Cũng cách đây đúng năm ngày, tức vào ngày 16/9/2018 tại Sài Gòn, ngoại trưởng Vương Nghị – Ủy viên Quốc vụ Trung Cộng cùng với Phạm Bình Minh – Phó Thủ tướng kiêm ngoại trưởng Việt Nam đã gặp nhau và kết quả là “Việt Nam lên tiếng ủng hộ hợp tác trên biển theo luật pháp quốc tế sau khi Trung Cộng đề nghị hai bên cùng khai thác để giải quyết các tranh chấp trên Biển Đông”.
Ngày hôm qua 20/9/2018 tức sau bốn ngày diễn ra cuộc gặp mặt giữa Vương Nghị với Phạm Bình Minh tại Sài gòn thì phát ngôn nhân Bộ Ngoại giao Việt Nam Lê Thị Thu Hằng lên tiếng “Việt Nam hoan nghênh hợp tác giữa các quốc gia, trong đó có các hợp tác về biển”.
Sau khi phát ngôn nhân Bộ Ngoại giao Việt Nam lên tiếng về việc cộng sản Việt Nam đồng thuận đề nghị của Vương Nghị về việc “Việt – Trung cùng khai thác biển” thì một ngày sau, vào lúc 10h05 ngày 21/9/2018, chủ tịch nước Trần Đại Quang đã về chầu Max-Lenin và Hồ Tặc ở tuổi 62 dù cách đây sáu ngày vẫn ngon lành chủ trì Phiên họp thứ sáu Ban chỉ đạo Cải cách Tư pháp Trung ương.
Rõ ràng, cái chết đột ngột của Trần Đại Quang một lần nữa có bóng dáng của Biển Đông bởi sau khi tái xuất giang hồ, tui nhớ không nhầm là đã ba lần Trần Đại Quang lấy Biển Đông ra chọc giận Tập Cận Bình.
– Lần thứ nhứt: Khi hội kiến với Trump tại Hà Nội, vấn đề Biển Đông đã được nêu ra;
– Lần thứ hai: Từ ngày 02 đến ngày 04/3/2018, Trần Đại Quang đã đến Ấn Độ và đã ra tuyên bố chung, trong đó có nội dung “hợp tác duy trì tự do hàng hải và hàng không ở Biển Đông”. Đặc biệt là Trần Đại Quang hoan nghênh các doanh nghiệp Ấn Độ mở rộng hoạt động thăm dò, khai thác dầu khí trên đất liền và tại thềm lục địa và vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam (EEZ) và đề nghị các doanh nghiệp Ấn Độ tích cực nghiên cứu, sớm có đề xuất với những lô dầu khí phía Việt Nam đã giới thiệu.
– Lần thứ ba: Ngày 29/5/2018 Trần Đại Quang đi Nhật và hiện nay tàu ngầm, tàu chiến của Nhật đã có mặt ở Biển Đông.
Dự đoán sau cái chết của Trần Đại Quang thì sẽ có biến động lớn tại Dự án khai thác và chế biến khoáng sản Núi Pháo, tỉnh Thái Nguyên của “đại gia” Masan do Nguyễn Đăng Quang làm chủ dưới sự quản lý hành chánh của em trai Trần Đại Quang là Trần Quốc Tỏ – Bí thư Tỉnh ủy Thái Nguyên.
Chỉ dấu biến động tại Masan đã diễn ra trước khi Trần Đại Quang chết đó là cách đây chín ngày, vào ngày 12/9/2018 Masan Group muốn bán hết số cổ phiếu quỹ trị giá gần 11000 tỷ đồng VN.
Tại sao Trần Đại Quang chết sẽ có biến động tại Dự án khai thác và chế biến khoáng sản Núi Pháo, tỉnh Thái Nguyên? Tại vì Núi Pháo đã và đang cung cấp các sản phẩm công nghiệp, chế biến sâu volfram (còn gọi là Tungsten hoặc Vonfram, là một nguyên tố hóa học ký hiệu là W – tiếng Đức: Wolfram, và số nguyên tử 74) lớn nhất ngoài Trung Cộng. Ngay tại Núi Pháo lại có sự góp vốn của công tyMỹ đó là Mount Kellett Capital Management LP, một công tyvốn tư nhân của Mỹ đã bỏ ra 100 triệu USD vào tháng 01/2011 để nắm 20% cổ phần của Masan Resources, là công tycon của Masan Group, hiện đang phát triển dự án mỏ Núi Pháo.
Núi Pháo sẽ bị Trung Cộng thôn tính để đối phó với Mỹ trong cuộc chiến tranh thương mại Mỹ – Trung vì volfram là nhu cầu cao của các công ty công nghệ, công ty sản xuất vũ khí hàng đầu thế giới của Mỹ. Hàng năm sản lượng volfram Mỹ buộc phải nhập từ Trung Cộng lên đến 40%. Trung Cộng chiếm 70% sản lượng volfram toàn cầu, Nga cũng là nước cung cấp volfram cho Mỹ nhưng cả Nga và Trung Cộng đều là kẻ thù của Mỹ. Chiếm Núi Pháo, cắt nguồn volfram cũng là một mưu đồ của Trung Cộng.
Trần Đại Quang chết liên quan đến chuyện kinh tế xuất khẩu vì “virus hiếm”
Đằng sau cái chết của Trần Đại Quang là câu chuyện về ngoại thương kinh tế có thể VN sẽ bị ảnh hưởng ít nhiều nếu như sau này lại có quan chức VN mắc chứng bệnh lạ mà lìa đời khỏi thế gian thì có lẽ Mỹ họ buộc sẽ vào cuộc điều tra không phải là mục đích chính trị nào cả mà là mục đích kinh tế vì để bảo vệ quyền lợi sức khỏe người tiêu dùng Mỹ, đó là điều chính đáng mà nước Mỹ hay làm với các nước khác, kể cả đại dịch bệnh khi các nước đó có buôn bán hàng nông sản, thủy sản qua Mỹ.
Giải thích thế là có thể Mỹ sẽ yêu cầu phía VN hay cả phía Nhật trợ giúp cung cấp hồ sơ bệnh của Trần Đại Quang cho phía Mỹ xét nghiệm điều tra nguyên nhân.
Cụ thể là do nước Mỹ trước đây và bây giờ vẫn thế là họ vẫn là thị trường mà VN xuất khẩu nhiều hàng hóa nhất vào Mỹ so với các đối tác khác mà VN có được, vì hàng năm VN đạt thặng dư thương mại cực lớn với Mỹ như năm 2017 thì VN đạt thặng dư thương mại tới gần 38,4 tỷ USD, và trong hết tháng 7/2018 thì VN đang đạt xuất siêu thặng dư thương mại với Mỹ tới con số 21,7 tỷ USD. Trong đó các mặt hàng nông nghiệp thủy sản cá tôm của VN xuất khẩu qua thị trường Mỹ là rất lớn có thể thứ nhất hay thứ nhì cùng với thị trường EU.
Điều đó có nghĩa là có thể chính quyền Mỹ kết hợp với Bộ Thương mại chỉ định cơ quan Centers for Disease Control and Prevention, hay Trung Tâm Kiểm Soát và Phòng Ngừa Bệnh Dịch (CDC) tiến hành điều tra để bảo vệ sức khỏe người tiêu dùng ở Mỹ là họ cần làm sáng tỏ con virus gây bệnh đó là gì để CDC họ phối hợp với các Bộ Y tế Mỹ, cũng như các phòng thí nghiệm y khoa nghiên cứu để chế tạo ra thuốc chữa nó. Hoặc nếu nghiêm trọng thì Mỹ có thể dừng tất cả việc nhập khẩu các mặt hàng liên quan đến sức khỏe từ VN như nông sản, thủy sản. Và tất nhiên Trung Tâm Kiểm Soát và Phòng Ngừa Bệnh Dịch Hoa Kỳ (CDC), Cơ quan Y tế Công cộng Canada họ cũng tham gia chuyện này.
Nếu căng thẳng quá có thể Mỹ sẽ ngưng cấp visa cho công dân VN như các CEO, các du học sinh, hay du khách VN du lịch và nhất là quan chức cấp cao VN qua Mỹ làm gì đó.
Vì CDC có nhiệm vụ theo dõi sức khoẻ của du khách, các công dân các nước nhập cảnh vào Mỹ mà quốc gia đó có chứng bệnh do “virus hiếm” không thể cứu chữa được. Họ cũng có kinh nghiệm về nghiên cứu các bệnh không lây nhiễm (non-communicable diseases), các bệnh truyền nhiễm (communicable diseases)… và các vấn đề theo dõi nhập khẩu hàng hóa liên quan đến sức khỏe mà quốc gia đó có người mắc bệnh lạ… cơ quan United States Department of Health and Human Services, https://www.cdc.gov/ có trụ sở chính tại Atlanta, Georgia, Hoa Kỳ do Chính Phủ Liên Bang Hoa Kỳ quản lý, và lãnh đạo cơ quan này do Tiến sĩ Y khoa Robert R. Redfield làm chủ tịch. Cần nhớ là Tiến sĩ Y khoa Redfield và đồng nghiệp là Bác sỹ Robert Charles Gallo, cùng với nhà virus học và bác sĩ người Mỹ William A. Blattner (giáo sư y khoa tại Đại học Y khoa Maryland) đã khám phá ra virus HIV và tìm ra thuốc ngăn chặn căn bệnh gọi là “Hội Chứng Suy Giảm Miễn Dịch” nghiên cứu về HIV/AIDS.
Cho nên ở VN họ không thể giấu nhẹm chuyện này mãi được là họ cần phải chia sẻ cho cộng đồng về sức khỏe để Tổ chức Y tế Thế giới WHO, và các cơ quan kiểm soát bệnh dịch của Mỹ tiếp cận để nghiên cứu chứng bệnh virus hiếm lạ này để ngăn ngừa dịch bệnh, nó không có mục đích chính trị nào cả, vì các nước trên thế giới họ đều làm chuyện này, còn nếu VN vẫn kiên quyết giữ bí mật thì chắc chắn Mỹ, EU hay các nước nhập khẩu mặt hàng nông sản, thủy sản của VN họ sẽ có biện pháp của họ thì VN chỉ có chuốc thiệt hại cho mình mà còn mang tiếng vô trách nhiệm với cộng đồng .
Tin thêm liên quan đến việc dò tìm tia phóng xạ có thể gây nên cái chết vì “virus hiếm” Của Đại Sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam Daniel J. Kritenbrink. Ngày 24 tháng 9 năm 2018 viết:
Hôm nay tôi rất hân hạnh khi cùng ông Hoàng Việt Cường, Phó Tổng cục trưởng Tổng cục Hải quan tham gia lễ bàn giao một máy soi hoàn toàn mới từ Hoa Kỳ sang Việt Nam tại Sân bay quốc tế Nội Bài. Các tính năng tiên tiến của thiết bị này, cùng với Khoá tập huấn phân tích hình ảnh qua máy soi mà chúng tôi đã hỗ trợ tổ chức trong tháng này, sẽ cung cấp cho Việt Nam các công cụ để xác định các dấu hiệu bất thường và định vị hiệu quả hơn hàng hoá nhập lậu. Điều này rất quan trọng trong việc giải quyết việc phổ biến các vật liệu có liên quan đến vũ khí huỷ diệt hàng loạt, điều không chỉ là mối đe dọa an ninh quốc gia đối với riêng Việt Nam mà còn cho toàn bộ cộng đồng quốc tế. Lễ bàn giao này cũng là ví dụ cụ thể nữa về những lợi ích mà Quan hệ Đối tác Toàn diện Hoa Kỳ-Việt Nam mang lại.
I had the honor to join Vietnam Customs Deputy Director General Hoang Viet Cuong at Noi Bai International Airport today for the handover ceremony of a brand new X-ray system from the United States to Vietnam. The advanced features of this system, coupled with the X-ray Image Analysis Workshop we helped organize this month, will provide Vietnam the tools to identify anomalies and more effectively locate contraband. This is important in addressing the proliferation of weapons of mass destruction-related materials, which is not only a national security threat to Vietnam, but to the entire international community. This handover represents another concrete example of the benefits of the U.S.-Vietnam Comprehensive Partnership
Báo Pháp “xì xào” về cái chết “virus hiếm” của Trần Đại Quang:
Báo Le Monde có bài nhận định về cố chủ tịch Việt Nam vừa qua đời, với tựa đề ngắn gọn: “Ông Trần Đại Quang, chủ tịch nước Việt Nam”.
Bài viết nhận định, sự ra đi đột ngột vì “bạo bệnh” của ông Trần Đại Quang, hôm thứ Sáu 21/9, ở tuổi 62, sẽ để lại một khoảng trống chính trị nào đó trên thượng tầng lãnh đạo của chế độ cộng sản.
Trong một chừng mực nào đó, chức chủ tịch nước mang tính biểu tượng. Thế nhưng, ông Trần Đại Quang là một nhân vật chủ chốt trong bộ ba lãnh đạo của nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam, bên cạnh tổng bí thư đảng Cộng Sản và thủ tướng chính phủ.
Tờ báo Pháp nhận xét, trong nhiệm kỳ của mình, ông Trần Đại Quang – được xem như là một trong số các “diều hâu” trong hệ thống – được nhớ đến như là người đã cho phép bộ Công An mà ông từng là bộ trưởng, có được một “quyền lực chưa từng thấy” trong lòng Bộ Chính Trị, theo như khẳng định của Human Rights Watch. Các cuộc trấn áp các tiếng nói đối lập hay chỉ trích Đảng, Nhà nước không ngừng gia tăng.
Thế nhưng, Le Monde lưu ý một chi tiết, nếu đúng như phân tích của báo mạng Asia Times, vào những tháng cuối đời, Trần Đại Quang được xem như là một đối thủ cứng rắn của vị tổng bí thư đầy quyền lực, Nguyễn Phú Trọng, vốn chủ trương một đường lối rất chính thống. Đến mức Trần Đại Quang vắng mặt trong nhiều buổi lễ chính thức, lẽ ra do chính ông chủ trì, đã làm dấy lên nhiều đồn thổi cho rằng chủ tịch nước đã bị lãnh đạo Đảng hạ bệ.
Đánh đấm đấu nhau nội bộ diễn ra liên tục trong bộ máy độc tài CSVN. Một cuộc tranh cãi liên quan đến tự do biểu tình trong một chế độ chuyên chế ngày càng cứng rắn dường như đã dẫn đến sự đối đầu giữa chủ tịch nước và lãnh đạo Đảng. Một phát biểu về vấn đề này của ông Trần Đại Quang được báo Tuổi Trẻ đăng tải, theo đó, về mặt cơ bản, Việt Nam nên thông qua một đạo luật cho phép công dân biểu tình tự do.
Đây là một phát biểu đáng ngạc nhiên từ chính người đứng đầu Nhà nước không mấy ủng hộ dân chủ. Nhưng vài ngày sau đó, nhật báo của đoàn Thanh Niên Cộng Sản tại Sài Gòn đã buộc phải đổi lại tiêu đề và đính chính là “nhầm lẫn”. Và hệ quả là trang mạng nhật báo này bị cấm hoạt động trong vòng 3 tháng, vì đã “bóp méo” phát biểu của chủ tịch nước.
Đài VOA cho rằng Trần Đại Quang là di sản nhân quyền “đáng xấu hổ”
Các nhà tranh đấu nói Chủ tịch nước Trần Đại Quang đã để lại một “di sản” tệ hại về vi phạm nhân quyền, nhất là trong giai đoạn ông lãnh đạo Bộ Công an.
Giới tranh đấu cho dân chủ và nhân quyền trong và ngoài nước đều có chung nhận định, rằng những vụ vi phạm nhân quyền tại Việt Nam được ghi nhận là tồi tệ nhất trong thời gian ông Trần Đại Quang làm Phó Tổng cục trưởng Tổng cục An ninh từ năm 2000 cho đến khi ông rời chức Bộ trưởng Bộ Công An và Trưởng Ban Chỉ đạo Tây Nguyên vào năm 2016.
Nhà báo độc lập Sương Quỳnh ở Sài Gòn nói với VOA rằng ông Quang đã để lại một “di sản nhân quyền đáng xấu hổ” kể từ khi ông nhận chức Bộ trưởng Bộ Công an vào năm 2011.
Tôi cho rằng đó là một di sản đáng xấu hổ vì khi ông Quang bắt đầu làm Bộ trưởng, sự đàn áp nhân quyền đã tăng lên rất mạnh.
Các blogger ở Hà Nội mặc áo có in hình chân dung tù nhân lương tâm Trần Huỳnh Duy Thức. Facebook Lê Hoàng
Từ Hà Nội, nhà hoạt động Vũ Quốc Ngữ chia sẻ rằng ông Quang là nhà lãnh đạo vi phạm nhân quyền nhiều nhất ở Việt Nam:
Tôi nghĩ rằng ông Quang là một nhân vật vi phạm nhân quyền nhiều nhất trong thời ông làm Thứ trưởng và Bộ trưởng Bộ Công An.
Nhà báo độc lập Sương Quỳnh, thành viên của Câu Lạc Bộ Lê Hiếu Đằng, nhận xét thêm:
“Từ đó đến nay, kể cả trước khi ổng nhắm mắt, ông đã ký quyết định ban hành Luật An ninh Mạng, ngăn chặn những tiếng nói tự do, quyền làm người của người Việt Nam. Đó là một di sản hết sức tồi tệ, nếu không nói đó là tội lỗi.”
Hồi đầu tháng 9 vừa rồi, ông Dean Trần, Thượng nghị sĩ Mỹ gốc Việt tại tiểu bang Massachusetts kêu gọi Tổng thống Donald Trump hãy hậu thuẫn phong trào nhân quyền ở Việt Nam trước chiến dịch đàn áp nhân quyền đáng báo động của giới lãnh đạo ở Hà Nội, nhất là vai trò của Chủ tịch nước Trần Đại Quang.
Ông Dean Trần lên án những hành động đàn áp nhân quyền xảy ra tại quê hương của ông, nói rằng ông không thể im lặng trước nỗi đau của người dân vô tội.
Ông nói với VOA:
“Tôi phản đối việc đàn áp nhân quyền xảy ra tại quê hương tôi và sẽ lên tiếng vì người dân ở Việt Nam.”
Trước đó, trong bức thư gửi đến Tổng thống Donald Trump, Thượng nghị sĩ Dean Trần và 33 nghị sĩ khác của tiểu bang Massachusetts, đã bày tỏ những lo ngại về hồ sơ vi phạm nhân quyền, chế độ kiểm duyệt, và đàn áp tàn bạo của chính quyền của Chủ tịch nước Trần Đại Quang đối với người dân Việt Nam.
Bức thư gửi Tòa Bạch Ốc có đoạn: “Trong suốt thời gian giữ chức vụ Chủ tịch nước cho đến nay, ông Trần Đại Quang đã nhiều lần cho thấy ông không có chút quan tâm gì đến nhân quyền của người dân Việt Nam. Chúng ta không cần tìm hiểu sâu xa để có thể thấy chính quyền Việt Nam đang kiểm duyệt các trang mạng xã hội phổ biến như Facebook và Google một cách trắng trợn.”
Blogger Vũ Quốc Ngữ nhận định:
“Sau này ông làm Chủ tịch nước, ông là người cổ xúy và ủng hộ cho Luật An ninh Mạng, một bộ luật đàn áp giới bất đồng chính kiến và tự do ngôn luận trên mạng.”
Người dân Dương Nội kêu gọi trả tự do cho những người bị bắt giữ.
Ngay sau khi ông Trần Đại Quang qua đời hôm 21/9 vì “bị nhiễm virus độc lạ”- theo truyền thông trong nước, đài CNN nhận định: “Với tư cách Chủ tịch nước, ông Quang tỏ ra khắc nghiệt với giới bất đồng. Điều này được thể hiện qua những vụ đàn áp nhắm vào các nhóm nhân quyền.”
CNN dẫn lời ông Phil Robertson, Phó giám đốc đặc trách Á Châu của tổ chức Human Rights Watch nói: “Di sản của Chủ Tịch Quang là cuộc đàn áp kéo dài nhiều năm đối với quyền con người, và tống giam các tù nhân chính trị nhiều hơn so với những người tiền nhiệm.”
Trên Twitter, ông Phil Robertson nhấn mạnh rằng dưới sự lãnh đạo của ông Trần Đại Quang, Bộ Công An đã gia tăng quyền lực và số tù nhân chính trị tăng cao chưa từng thấy.
Người dân biểu tình tại Công Viên Hoàng Văn Thụ, Sài Gòn. (Hình: FB Kim Bảo Thư)
Ông Robertson nói tiếp: “Hơn bất kỳ ai khác, ông Quang phải chịu trách nhiệm về việc Bộ Công An tăng cường giám sát cuộc sống hằng ngày của người dân Việt Nam, tăng tình trạng lạm quyền, tham nhũng và tống tiền đi kèm với sự hiện diện ngày càng nặng nề của công an.”
Trong khi đó tờ New York Times viết: “Một số cựu quan chức Việt Nam từ chối bình luận về cái chết của ông Quang giữa lúc giới trí thức của nước này chỉ trích ông trên mạng xã hội vì ông được cho là ủng hộ Quốc Hội Việt Nam thông qua Luật An Ninh Mạng vào tháng 6/2018, để buộc Facebook và các công ty công nghệ khác đặt máy chủ lưu dữ liệu người dùng tại Việt Nam. Các nhóm nhân quyền nói hành động này tiếp tay cho nhà cầm quyền gia tăng trấn áp các nhà bất đồng chính kiến.”
Trong bài viết trên trang Nghiên Cứu Quốc Tế, nhà nghiên cứu, phân tích chính trị Lê Hồng Hiệp từ Singapore nhận định:
“Chiến dịch chống tham nhũng của Việt Nam từ năm 2016 đến nay đã phơi bày nhiều vụ bê bối tham nhũng tại Bộ Công An, nơi ông Quang từng giữ chức bộ trưởng từ năm 2011 đến năm 2016.”
Nhà nghiên cứu Lê Hồng Hiệp viết tiếp: “Mặc dù ông Quang chưa chính thức bị quy trách nhiệm về những bê bối này, chúng vẫn phủ bóng đen lên nhiệm kỳ của ông.”
Thành tích Trần Đại Quang đối với “vi phạm” nhân quyền trầm trọng tại Việt Nam của Bùi Quang Thuận
1) Đầu tiên phải nói đến câu chuyện Tây Nguyên giai đoạn 2000- 2004. Thời kỳ này, (tháng 10 năm 2000 – tháng 4 năm 2006, ông Quang là Phó Bí thư Đảng ủy, Phó Tổng cục trưởng Tổng cục An ninh, Bộ Công an).
– Chưa có con số thống kê nào được công bố rộng rãi về việc đàn áp, “dẹp loạn” Tây Nguyên giai đoạn này. Tuy nhiên, con số người chết lên đến hàng nghìn, số người sắc tộc thiểu số bị tù đày cũng không dưới vài trăm.
– Các giai thoại về xe tăng lăn bánh ra đường quốc lộ sau gần 30 năm, chuyện phải dùng xe máy cày để gom xác đồng bào chết, chuyện về xả cả băng đạn AK vào các “phần tử quá khích”, cầm đầu, leo lên xe công an, CSCĐ, quân đội… được truyền tụng rất nhiều.
– Sau khi được lệnh đàn áp, tàn sát thẳng tay, cũng nhiều chuyện rợn người về các cuộc vây bắt người thiểu số ở Tây Nguyên như một cuộc đi săn thú vật cũng được truyền tụng trong ngành công an.
– Vô vàn các câu chuyện rùng rợn và mang hơi hướng khủng bố kiểu IS được lan truyền một cách bí mật.
– Chưa hết, những người may mắn chạy thoát qua Campuchia, sau này cũng bị đuổi cùng giết tận. Trong giai đoạn ông Quang làm BT công an, đã có rất nhiều đợt Cam Bốt phải đẩy người Thượng ở Tây Nguyên về Việt Nam, dưới áp lực của nhà cầm quyền và đặc biệt là vai trò của ông Quang và BCA.
– Năm 2003, với những “thành tích” ở Tây Nguyên, ông Quang được phong hàm Thiếu tướng khi mới 47 tuổi.
2) Trong giai đoạn ông Quang làm Bộ trưởng BCA.
– Tháng 8/2011 ông Quang được cơ cấu nắm BCA và lên làm bộ trưởng ngày 30/8/2011.
– Giai đoạn 2011-2012 là thời kỳ biểu tình chống Trung Cộng đạt quy mô lớn nhất. Tuy nhiên, các cuộc đàn áp, khủng bố của công an đã làm cho các cuộc biểu tình chống Tàu dần bị triệt tiêu.
– Với các thành tích chống người biểu tình phản đối Trung Cộng như vậy, ngày 5 tháng 12 năm 2011 ông Quang được ông Trương Tấn Sang phong hàm Thượng tướng.
– Với kết quả mỹ mãn của việc đàn áp bằng vũ lực người dân chống Trung Cộng xâm chiếm bờ cõi. Với việc ông Quang “phát minh” ra trò an ninh, công an mặc thường phục, trà trộn vào đoàn biểu tình để đánh đập, gây rối và phá hoại tài sản cũng như phá hoại các cuộc biểu tình, lấy cớ cho công an dùng bạo lực một cách chính danh… Ông Quang được phong hàm đại tướng vào ngày 29 tháng 12 năm 2012. Với các chiêu trò dùng trong đàn áp Tây Nguyên, ông Quang đã vận dụng sáng tạo trong thời kỳ mới, và rất thành công trong việc triệt hạ lòng yêu nước, làn sóng chống Tàu xâm lược giai đoạn 2011-2012.
– Giai đoạn ông Quang làm bộ trưởng BCA cũng là thời kỳ mở đầu các cuộc đàn áp, bắt bớ, tống giam, kết án nặng nề những người đấu tranh dân chủ, các nhà bất đồng chính kiến. Hàng loạt các án chính trị được thực thi trong giai đoạn này. Sau khi ông Quang thôi giữ chức BT BCA, những di sản và các chiêu trò của ông Quang vẫn được các đàn em ở bộ này áp dụng rất triệt để. Chuyện đàn áp bất đồng chính kiến, bắt giam, bỏ tù với những bản án nặng nề dành cho người đấu tranh dân chủ đã diễn ra khốc hại hơn trước.
– Các chiêu trò của ông Quang nghĩ ra như: an ninh công an mặc thường phục, kết hợp với côn đồ hoặc giả côn đồ để cướp bóc tài sản, hành hung, đánh đập tàn tệ người yêu nước, người đấu tranh… vẫn được đám đàn em của ông Quang áp dụng triệt để và thu được thành công mỹ mãn. (Chị Thúy Nga bị đánh gãy chân, tàn phế; nhà báo Phạm Đoan Trang bị đánh vỡ đầu gối, đứt dây chằng giờ vẫn chưa khỏi, anh Nguyễn Chí Tuyến bị đánh bầm dập, toác đầu, máu chảy lênh láng, anh Lã Việt Dũng bị đánh. Đặc biệt, trong giai đoạn bầu cử QH năm 2016, để đối phó với làn sóng người dân tự ứng cử, nằm ngoài dự tính của đảng, các lực lượng công an đã có sáng kiến là: Cho “quần chúng tự phát” là công an hoặc tay chân của công an vào các phòng lấy ý kiến nơi cư trú để phá, những người ủng hộ các ứng cử viên độc lập sẽ bị công an, an ninh chìm nổi chặn bên ngoài, thậm chí có cả đánh đập hắt mắm tôm từ lực lượng công an, an ninh…)
– Thời kỳ ông Quang làm BT BCA cũng là thời kỳ mà công an là lực lượng “xung kích đi đầu” trong công cuộc cướp đất của dân cho các doanh nghiệp tư bản thân hữu, sân sau của quan chức. (Nổi bật là các vụ cướp đất ông Đoàn Văn Vươn ở Hải Phòng, cướp đất của dân Dương Nội, cướp đất ở Văn Giang Hưng Yên…). Và hàng nghìn vụ cưỡng chế, cướp đất khác trên khắp cả nước đều luôn có công an đông nhung nhúc với xe cộ, với khiên giáp, súng đạn, dùi cui để đánh lui mọi sự van xin, phản kháng của dân oan.
– Ông Quang cũng có thành tích nhiều nhất trong việc: 3 năm có 260 người chết trong đồn công an, khi tạm giam tạm giữ. Đó là chưa kể hàng trăm cái chết do công an truy đuổi gây tai nạn, do va tay trúng má, đưa chân cao, hay tự va đầu vào dùi cui… Đó là chưa kể những người bị đánh đập đến tàn phế trong đồn công an. Ông Quang cũng là người phát minh ra các ngôn ngữ riêng của ngành công an như: Tự tử bằng dây sạc điện thoại, treo cổ bằng dây giày, tự cầm dao rọc giấy cứu cổ tự tử, hay treo cổ tự tử trong tư thế ngồi. Các con số nạn nhân chết trong đồn công an, dưới thời ông Trần Đại Quang cao hơn con số được công bố nhiều lần.
– BCA dưới bàn tay của ông Trần Đại Quang đã thể hiện “nghĩa tử là nghĩa tận” với nhiều đám tang của những người đấu tranh hoặc người thân của họ. (Điển hình là đám tang mẹ TNLT Phạm Thanh Nghiên; đám công an côn đồ giật băng tang trong đám tang mẹ anh Ba Sàm – Nguyễn Hữu Vinh; trong đám tang ông Lê Hiếu Đằng, công an, an ninh cũng lột và cướp giật các băng tang của các hội nhóm cá nhân đấu tranh; đám tang nhà văn Bùi Ngọc Tấn cũng bị giật; trong đám tang thầy giáo chống Boxit Tây Nguyên Đinh Đăng Định, công an côn đồ cũng cản trở người đến viếng, giặt băng tang, vứt vòng hoa). Xa hơn nữa trong quá khứ, công an, nhà cầm quyền cũng thể hiện cái nhân nghĩa đạo lý “nghĩa tử là nghĩa tận” trong đám tang tướng Trần Độ, hay đám tang cụ Hoàng Minh Chính, khi đọc điếu văn là các bản hoạch tội người đã mất dù họ hoàn toàn vô tội.
– Chưa hết, thời kỳ ông Quang làm BT BCA, ông còn định đưa ra luật cấm dân quay phim chụp ảnh các lực lượng công an, nhằm giúp tay chân cấp dưới có thể ăn cướp dễ dàng hơn. Cũng thời kỳ này, ông Quang và bộ sậu công an còn đưa ra dự thảo luật cho phép công an mọi lúc mọi nơi có thể “trưng dụng” tài sản của dân như xe, điện thoại, máy quay phim.
3) Thời kỳ ông Quang đã leo lên ghế Chủ tịch nước:
– Các chuyện về khai man tuổi, bằng giả, bằng tại chức không cần nói đến.
– Các cuộc đấu đá, tranh giành trong nội bộ chóp bu đảng cộng sản cũng không có gì phải chửi ông Quang, dù dư luận cho rằng ông Quang phản chủ và quay lại cắn ông Nguyễn Tấn Dũng. Đó là đấu đá nội bộ, và nên khuyến khích những vụ quay lại phản thùng cắn nhau như thế.
– Tuy nhiên câu chuyện thành tích, di sản của ông Quang chưa dừng lại ở đó. Dư luận xôn xao về vụ anh em ông Quang- Tỏ (trước là tướng công an, sau chuyển về bí thư Thái Nguyên) định ép doanh nghiệp để cuỗm mỏ Titan Núi Pháo, Thái Nguyên. Nhưng chuyện bất thành.
– Các doanh nghiệp ở Ninh Bình cũng được hưởng lợi rất lớn từ ơn mưa móc (dĩ nhiên có ăn chia) của ông Quang. Các tập đoàn lớn ở Ninh Bình tự dưng vụt sáng rực trong thời kỳ ông Quang ở đỉnh cao quyền lực, và rồi xụi lơ theo tiền đồ chính trị của ông Quang, cũng đặt ra rất nhiều dấu hỏi cho cộng đồng.
– Thành tích nổi bật nhất của ông Quang thời kỳ này có lẽ là các đàn em, tướng tá ở Bộ công an. Nguyễn Thanh Hóa, Phan Văn Vĩnh, Bùi Văn Thành, Trần Việt Tân, Bùi Xuân Sơn… Và nổi bật hơn cả là “con nuôi” Phan Văn Anh Vũ, tức Vũ nhôm. Vẫn biết, ông Quang bị đối thủ chặt chém tay chân, vây cánh nên mới lộ ra lô tướng tá công an toàn trùm tội phạm, rặt một lũ tướng cướp. Tuy nhiên, dù sao đó cũng là di sản- thành tích của ông Quang để lại.
– Cũng không thể không nói đến Luật An ninh mạng, thứ mà ông Quang đã ấp ủ hoài bão, xây dựng ý tưởng từ khi còn là BT BCA và sau này khi lên làm CTN, ông đã thúc ép đàn em, tay chân nhanh chóng copy của luật Trung Cộng để đem về bịt miệng dân. Chính ông Quang đã ký thông qua và ban hành luật này. Di sản luật ANM sẽ còn đeo bám dai dẳng dân Việt, mặc dù ông Quang đã xuống địa ngục.
Một bài viết ngắn, không thể nói đầy đủ và chi tiết về các chiến công, di sản, thành tích của ông Quang để lại cho dân, cho nước. Tôi cũng chỉ là người ngoại đạo với nghề viết, chỉ là thống kê những gì nhớ được, sưu tầm được về ông Quang. Mong cộng đồng lượng thứ về chất lượng bài này.
Dù các nhà đạo đức, các cây viết định hướng, bưng bô có lên án, miệt thị cỡ nào, tôi vẫn thấy vui vì cái chết của ông Quang. Dẫu biết niềm vui này chẳng thấm vào đâu so với những đau khổ, hệ lụy mà ông ta đã gây ra. Dẫu biết, ông ta chết sẽ có kẻ khác lên thế chỗ, nối ngôi và cũng đi theo guồng máy- con đường của ông ta. Dẫu biết, bộ máy độc tài đảng trị sẽ không suy chuyển gì sau vài cái chết của tầng lớp chóp bu. Tuy nhiên, xin đừng tước đi niềm vui của tôi, của những người thấy vui, niềm vui của những người đã khóc thấu tận trời xanh vì những thành tích – di sản mà ông Quang trực tiếp hoặc gián tiếp gây ra.
Tôi cần vui để tạm quên đi tiếng khóc và tiếng nghiến răng kèn kẹt của những người tù oan, những người chết oan, những người bị đánh đập đàn áp tàn tệ, những người dân bị cướp đất dưới bàn tay bạo lực của công an.
Cuối cùng mặc kệ các nhà báo nhân văn, mặc kệ các nhà đạo đức học, mặc kệ các trí thức lưu manh, mặc kệ các cá nhân có đạo đức và tính nhân văn sáng ngời. Tôi vui và thoải mái vì có quốc tang nguyên thủ Quang.
Cũng hơi buồn là ông ta chết quá nhẹ nhàng, chết khi chưa bị một tòa án thực thụ nào đó kết tội. Ông ta chết và được giải thoát quá dễ dàng. Tuy nhiên, tiếng nghiến răng của những cái chết oan sẽ theo ông Quang suốt đời.
Tổng hợp “miệng đời” thiên hạ về cái chết của Trần Đại Quang