Lịch Sử Đấu Tranh Cận Đại – Việt Nam Quốc Dân Đảng (51)

Cuốn “Lịch Sử Đấu Tranh Cận Đại – Việt Nam Quốc Dân Đảng” của cụ Hoàng Văn Đào là một tài liệu lịch sử sống về công cuộc đấu tranh cận đại của Việt Nam Quốc Dân Đảng, website https://www.vietquoc.org sẽ lần lượt phổ biến rộng rãi đến người Việt trong và ngoài nước để thấy sự thật của lịch sử. Dưới đây là  Thiên Phụ/Chương III: “ Các Bài Văn Tế  Tiên Liệt Việt Nam Quốc Dân Đảng ” 

Văn Tế Các Tiên Liệt Việt Nam Quốc Dân Đảng 

Văn Tế Sinh viên Huế truy điệu:

Gươm ba thước chọc trời kinh, chớp cháy, này Lâm Thao này Yên Bái, này Vĩnh Bảo, khí phục thù hơi thở một tầng mây!

Súng liên thanh vang đất thụt, non reo, nào chủ đồn, nào xếp cẩm, nào quan binh, ma hút máu người bay theo ngọn gió.

Trách nông nỗi trời còn xoay tít, trước cờ binh sao quay gió cản ngăn.

Tiếc sự cơ ai quá lờ mờ, dưới trướng giặc bấy nhiêu tay len lỏi.

Ma cường quyền đắc thế sinh hùng uy,

Thần công lý bó tay nghe tử tội,

Ôi thôi! Mù thảm mây sầu,

Gió cuồng mưa vội,

Cửa quỷ thênh thang!

Đường trời vòi vọi!

Nhân dân chí sĩ, sát thân vào luật dã man,

Nữ kiệt anh hùng, thất thế đang hồi đen rủi,

Trường tuyên án chị chị anh anh cười tủm tỉm, tức nỗi xuất sư vị tiệp, vai bể, non gánh nặng hãy trìu trìu.

Đoạn đầu đài sau sau trước trước bước thung dung, gớm gan thị tử như quy, mặc cây cỏ máu tươi thêm chói chói.

Tuy kim cổ hữu hình thì hữu hoại, sóng Bạch Đằng, mây Tam Đảo, hơi sầu cuộn cuộn, bóng rồng thiêng đành ông HỌC xa xôi;

Nhưng sơn hà còn phách ắt còn linh, voi nàng Triệu, ngựa nàng Trưng, khí mạnh nhơn nhơn, hình hạc gió hãy cô GIANG theo đuổi.

Đoàn trẻ chúng tôi nay,

Tiếc nước còn đau,

Nghĩ mình càng tủi!

Nghĩa lớn khôn quên!

Đường xa dậm mỏi.

Dây nô lệ quyết rày mai cắt đứt, anh linh thời ủng hộ, mở rộng đường công nhảy, bằng bay.

Bể lao lung đua thế giới vẫy vùng, nhân đạo muốn hoàn toàn, phải ráng sức rồng giành, cọp chọi.

Đông đủ người năm bộ lớn, đốt hương nồng, pha máu nóng, hồn thiên thu như sống như còn;

Ước ao trong bấy nhiêu niên, rung chuông bạc, múa cờ hồng, tiếng vạn tuế càng hô càng trỗi,

Tình khôn xiết nói, 

Hồn xin chứng cho,

Thượng hưởng! 

Phan Bội Châu trước tác Sinh viên Huế truy điệu

 ————-

Văn Tế Đồng Bào Làng Cổ Am và Những Làng Khác Bị Thực Dân Khủng Bố Tàn Sát (1930)

Than rằng:

Dân nước mất nghĩ càng đau quá! Dế, trùn, kiến, mối nhẽ còn hơn.

Giặc có quyền thương tới ai đâu! Súng, đạn, gươm, dao, thôi mặc ý.

Sóng Âu, Á hai mươi thế kỷ,

Cuộc bể dâu trải mấy phen này,

Trói tay chân, pháp luật là dây,

Bưng tai mắt, văn minh rành vỏ

Đau nông nổi mấy năm gần đó, tư bản cường quyền Pháp quá sức hoành hành,

Nên anh em sáu triệu xứ mình, Đảng Việt Nam Quốc Dân là đường tự vệ,

Lòng yêu nước gốc lòng trời đẻ, ai có xui ai?

Tình thương nòi vẫn tính loài người, tội gì mà tội!

Nào hay chọc gan hùm sói!

Diễn thêm một cuộc oán thù

Làng Cổ Am há phải giặc đâu! Rặt những người cày bẫm cuốc sâu, đóng sưu nộp thuế!

Làng Xuân Lũng cũng là dân thảy, đâu có kẻ tranh thành cướp đất, đắp lũy xây đồn!

Huống gì đàn chiu chít bé con!

Với những lũ gầy gò già yếu!

Đáng thương thiệt đầu man mắt trú, gánh vác nặng nề, dưới nhà nước tha hồ đè nén.

Xứ cày cấy há phải trường chinh chiến, tưởng ngỡ gà kêu chó sủa, đất há hẹp gì;

Chúng làm ăn nào biết việc đua tranh, chắc là thuế ráo sưu xong, trời cũng thương đến.

Họa ao cá vì ai xui khiến!

Đạn tầu bay vô cố xán nhào!

Đoàn già lũ bé xương chất nhốn nhao, thảm bại ấy vì sao! Ơn khai hóa vài trăm khẩu súng,

Mẹ góa con côi, máu sôi tản mác, sự tình thôi quá ngán, quyền tự do mấy chục quả bom!

Đã đành than lấp bùn chôn giữa nước lửa chỉ là mồ dân Việt;

E lửa trời cùng đất kiệt, ngoài non sông đâu tá cảnh nguồn đào!

Thương ôi! Gương cũ treo cao,

Cuộc sau gấp tính,

Hai lăm triệu nay ai còn tính mệnh, thịt đầu da há phải điều vui!

Toàn ba kỳ nếu sẵn nhân tài, chim ngoài lưới phải lo đường sống.

Hát vô dụng mà khóc cũng vô dụng, duy mong mỏi giòng Hồng giống Lạc, bà con anh chị một lòng, gìn giữ máu Tiên Vương;

Họa phi thường thời phúc cũng phi thường, những ao ước núi Tản sông Lô cả nước mở mang hồn Tân Việt

Mấy lời tâm huyết, chín suối hồn nghe!

Thượng hưởng, 

Phan Bội Châu

 ——————

Lễ Truy Điệu Các Chiến Sĩ Yên Bái Của Kiều Bào Ở Xiêm (Thái Lan) Năm 1931 

Than rằng:

Vừng Quế Hải gió tanh mưa máu, áng ba đào vì tình thế xui nên.

Cõi Viêm Bang núi thịt cùng xương, nỗi bi thảm xưa nay chưa thấy có!

Ngoài ngàn dậm trông về cố quốc,

Non sầu bể thảm, quặn ruột gan như chín khúc tơ vò!

Cuộc trăm năm tưởng tới đồng tâm,

Cỏ úa hoa rầu, dẫu sắt đá cũng hai hàng lệ nhỏ.

Anh chị em ta!

Gặp lúc vận nước suy vi,

Giống nòi cực khổ,

Quân quỷ trắng gia tay bóc lột, rày sưu mai thuế, róc tận xương da,

Lũ lằn xanh bu miếng đỉnh chung, bán nước buôn dân kể chi máu mủ!

Tay cách mạng đã từng phen bồng bột, tiếc nơi tâm chí có thừa mà phương châm chưa đủ, sức ve mình chấu đành chịu khoanh tay;

Thôi thì dạy bừa hết cách, đàn áp đủ đường, dàm ngựa ách trâu hãy còn chịu cổ,

Tụi tân học đua nhau Âu hóa, bình đẳng tự do thoa cửa miệng, thực lòng vì nước, trăm người có một, ngắm tiền đồ thêm ngán bọn Tây du.

Bọn cựu Nho toan kế Duy tân, anh hùng lãnh tụ chất đáy lòng, thực dạ vì nòi, xét sổ được bao nhiêu, thôi đại sự chắc chỉ người Đông độ!

Nay gặp lúc phong trào sôi nổi, khắp năm châu trống dục kèn kêu,

Nay gặp người chỉ lối đưa đường, cùng bốn bể triều dâng sóng vỗ.

Rừng cách mạng ta góp cây,

Bão cách mạng ta góp gió.

Màn phấn đấu khởi tháng Hai năm ngoái, cõi Yên bái dậy một phen oanh liệt, máu quốc dân phun nhuộm đẫm sa trường;

Cuộc biểu tình liền tháng Tám vừa đây, đất Hồng Lam gây một trận tung hoành, Tổ Quốc kêu vang kèn dụng võ.

Nhân dân Việt đã quyết chí tiêm cừu;

Đế quốc Pháp phải già tay khủng bố.

Thương những kẻ gan vàng dạ sắt, lăn lóc tuyên truyền cổ động, bỗng rủi cơ mưu bại lộ, nhẹ lông hồng khi lên máy đoạn đầu;

Xót những người rách áo đói cơm, ước ao hạnh phúc dân quyền mà đem tính mạng hy sinh, phá hang cọp để tìm sinh lộ.

Thương những kẻ trong trường thương mại, phá gia nghiệp ngàn vàng tu trợ, án tình nghi không quản lửa kìm tra!

Xót những người án binh nhung, rắp ranh tâm hạn tâm hán, chước đao qua mấy trận tung hoành, hồn nghĩa hiệp nhóng theo hòn đạn nổ.

Bạn má phấn phất cờ nương tử, chí tang bồng duyên hồ thỉ, phận liễu bồ vùi giữa đám binh đao;

Bọn đầu xanh kết tội thiếu niên, đi diễn thuyết, phát truyền đơn, đem mệnh tử để ra ngoài mạng số.

Thương những kẻ Hỏa Lò Khám Lớn, mài mật chống cùng oai vũ, tiếc nỗi gan vàng mà mệnh bạc, hồn lìa theo ngọn búa đầu rơi!

Xót những người Lao Bảo Côn Lôn, nằm gai chịu với phong trần, gặp nơi nước biếc non xanh, xác đành gởi ngàn cây nội cỏ.

Ôi! Thương ôi! Tấc dạ trung trinh, tấm lòng kiên cố; những cái chết đáng thương đáng tiếc, đáng dạ nhớ lòng ghi; những cái chết đáng yêu, đáng bia đồng tượng gỗ.

Người ấy ví còn sống lại, còn hy vọng cho quốc gia dân tộc nhiều, thân kia dầu có chết đi, cũng ảnh hưởng cho cuộc cách mạng đồng bào chẳng nhỏ!

Anh em, chị em ôi!

Tủi phận quê người, chạnh niềm nước cũ; đọc đến chữ “tinh thần bất tử” dạ đinh ninh kẻ khuất với người còn!

Gẫm đến câu “khí phách trường tồn”, lễ truy điệu biểu tấm lòng ái mộ.

Hỡi ơi! Thương thay! 

——————

[Bấm Vào Đọc Chương Trước]

[Hết]

Sáng Lập Đảng

Nguyễn Thái Học người Sáng Lập Việt Nam Quốc Dân Đảng

Tìm Bài Theo Tháng

Tự Điển Hỏi Ngã Tiếng Việt